Chu Thuật Lẫm hoàn toàn phớt lờ, để mặc cho nhà họ Chu rơi vào cảnh hỗn loạn. Nếu Chu Phục Niên không thể tự đưa ra quyết định thì đến lúc đó anh sẽ đích thân xử lý.
Anh không phải đang thương lượng với Chu Phục Niên, đây chỉ là một thông báo.
Bình yên chỉ ở trên bề mặt, nhưng ở dưới bề mặt này luôn có những dòng chảy ngầm mãnh liệt.
Đáng ra Chu Phục Niên đã nhìn thấu chuyện này từ lâu rồi. Cũng không nên để chặng đường suôn sẻ suốt bao nhiêu năm qua khiến mình mất cảnh giác.
Tuy rằng ông ấy có thể xử lý được mọi chuyện trong tay, nhưng tốn rất nhiều thời gian và công sức cũng là sự thật.
Sau khi xử lý xong một dự án khó khăn cả đêm, Chu Thuật Lẫm nhíu mày, ngả lưng ra ghế.
Lúc này, Phùng Dư bước vào, trên tay còn cầm một vật gì đó.
Tư thế của anh có chút mệt mỏi, một tay nới lỏng cà vạt, thuận miệng hỏi: “Cái gì vậy?”
Đó là một chiếc hộp được quấn bằng một dải ruy băng sa-tanh. Phùng Dư cầm trong tay, cười đáp: “Chắc là quà của anh.”
Người nhận trên đó chính là tên của anh.
Chu Thuật Lẫm bận rộn, Phùng Dư vốn cũng đang bận đến mức chân không chạm đất. Sau khi nhìn lướt qua chuyển phát nhanh này, anh ấy lập tức chú ý tới, không dám chậm trễ, nhanh chóng giao cho anh.
Nghe vậy, tầm mắt của Chu Thuật Lẫm cuối cùng cũng khựng lại, chăm chú đánh giá giây lát, trong lòng hiện lên suy đoán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3518484/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.