Thẩm Di gần như bị anh bế lên giường. Nhưng cô vẫn còn chút lý trí, ép chặt các góc chăn, buộc mình phải đứng yên tại chỗ.
Có thể là do lực tác động quá lớn nên Chu Thuật Lẫm hôn cô rất dữ dội, cô gần như không chống đỡ nổi.
Những lời vừa rồi của cô đã chạm thẳng đến trái tim anh.
Chu Thuật Lẫm hơi buông đầu lưỡi của cô ra, giọng khàn khàn nói: “Em lặp lại lần nữa đi.”
Anh muốn nghe câu nào?
Thẩm Di còn chưa kịp phản ứng, trước mắt đột nhiên lóe lên một màu đỏ, cô hạ tầm mắt, suýt nữa đã bất tỉnh nhân sự.
Trong đầu cô ù đi, cảnh tượng này rất quen thuộc, cô nhớ rõ trước đó không lâu cô cũng lo lắng không biết anh có mất máu mà chết không!
Thẩm Di hít sâu một hơi, rời khỏi người anh, cuống quít bấm chuông.
Đúng là điên rồi.
Trước khi y tá đi vào cô đã chạy vào nhà vệ sinh. Vừa là chỉnh đốn lại bản thân, vừa là ngại đối mặt với người khác. Về chuyện vì sao vết thương vừa được xử lý xong lại trở nên như vậy… cứ để anh tự giải quyết đi.
Chờ người đi rồi, cô mới từ từ bước ra khỏi phòng vệ sinh.
Vẻ mặt của Chu Thuật Lẫm vẫn bình tĩnh, anh ngồi tựa vào đầu giường, nhìn cô: “Lau khô chưa?”
Anh có ẩn ý.
Thẩm Di nghiến răng, vết ửng đỏ trên gò má kéo dài tới tận mang tai.
Nhưng cuối cùng cô vẫn đuối lý.
Tình hình hỗn loạn bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3518476/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.