Một bộ vest đen trang trọng và một bó hoa hồng đỏ rực lớn.
Đây là tiêu chuẩn để tặng hoa cho người chiến thắng.
Dường như anh chỉ đặc biệt đến đây để chức mừng cô.
Nhịp tim bỗng chốc lại tăng nhanh.
Vừa rồi anh đứng từ xa nhìn bóng người trên sân khấu với vẻ kiêu ngạo cao quý, nhưng lúc này lại thuần khiết đơn giản.
Trái tim cô dần bị nhấn chìm trong cơn thủy triều dâng cao, nhẹ nhàng run rẩy.
Một làn sương mỏng che phủ trước mắt Thẩm Di, cô nhẹ nhàng mím môi, cúi người ôm bó hoa lớn vào lòng, làn váy nhẹ nhàng tung bay trong gió.
Cô không lên xe mà quay lại nhìn anh.
Bó hoa to đến mức phải dùng cả hai tay mới giữ được, hương thơm của nó vờn quanh chóp mũi. Màu đỏ tươi hoàn toàn phù hợp với chiếc váy dạ hội của cô, sự kiều diễm này như sinh ra để dành cho cô.
Chu Thuật Lẫm cao lớn đứng cách đó vài thước, tay giữ cửa xe, cúi đầu nhìn cô. Trên bộ đồ vest màu đen không có lấy một nếp nhăn, thoạt nhìn vô cùng cao quý.
Nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh, ánh mắt cô chợt lóe lên.
Phùng Dư đang ngồi ở ghế phụ lái chợt thấy thấp thỏm không yên, anh ấy cảm thấy mình và tài xế dường như không nên có mặt ở đây.
Anh ấy ngồi ở đó, thậm chí còn không dám dùng lực quá mạnh.
Thẩm Di cầm bó hoa, nghiêng người hôn lên môi Chu Thuật Lẫm, cười nói: “Cảm ơn anh Chu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3518469/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.