Cái gì mà chỉ sâu hơn một chút……
Lăn qua lộn lại một hồi lâu, trán Chu Thuật Lẫm đổ đầy mồ hôi, những nụ hôn lần lượt rơi xuống cũng đầy nóng bỏng. Thẩm Di ngại đau, cuối cùng mặc kệ tất cả không muốn làm nữa.
Cô trốn anh rất xa, chỉ hận không thể người trời nam kẻ đất bắc, nhưng lại không cẩn thận cuộn tròn chăn một vòng rồi ngã xuống tấm thảm trước giường.
Chu Thuật Lẫm có vươn tay ra, song vẫn không bắt kịp.
Tấm thảm vừa dày vừa mềm, cô thậm chí còn thoải mái nằm luôn ở đó. Đầu ngón tay trắng như ngọc nắm lấy chăn lụa, càng lúc càng siết chặt, hoàn toàn không có ý định quay về chỗ cũ.
Chu Thuật Lẫm ngồi trên giường, từ trên cao liếc nhìn xuống cô. Một tay anh ôm đầu gối, dùng sức đến nỗi có thể thấy rõ được các khớp xương ngón tay.
Bị cắt ngang giữa chừng như thế, anh hoài nghi là cô đang muốn thử sức chịu đựng của anh đến đâu, ngay cả huyệt thái dương cũng đập thình thịch, sắc mặt u ám.
Anh cố gắng kéo cô về, nhưng làm như cô đã tìm được nơi trú ẩn an toàn, nói gì cũng không chịu.
Thẩm Di tin anh mới là lạ…
Rõ ràng không hề nhẹ nhàng và đơn giản như anh nói.
Tình huống rơi vào bế tắc.
Đôi mắt của Chu Thuật Lẫm đen như biển sâu, nhìn cô chằm chằm.
Thẩm Di cắn chặt cánh môi đến tê dại, anh tựa như đang dùng ánh mắt mổ xẻ cô, khiến cô vô cùng khó chịu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3518466/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.