Vừa rồi tuy rằng biết ở đây có chôn mìn, nhưng dù sao nó vẫn chưa phát nổ, chỉ là một lời cảnh cáo.
Song hiện tại hình như Thẩm Di đã giẫm trúng rồi.
Sấm sét nổ vang ầm ầm.
Chu Thuật Lẫm chỉ hờ hững nở nụ cười nhưng lại khiến cô cảm thấy nghẹt thở, đầu ngón tay hết siết chặt lại buông ra.
Người bên cạnh căn bản không phải Chu Thuật Lẫm, bởi vì đây không thể là những lời anh có thể nói ra. Chắc chắn là có ai đó đã đội lớp da của anh, ở đây ‘giúp hổ mọc thêm nanh’!
Anh! Đang nói gì vậy!
Cô đương nhiên nhớ rõ chuyện mấy lần đó. Nhưng làm sao cũng không ngờ được anh sẽ coi đây là bằng chứng chứng minh cô đã học được.
Thẩm Di đỏ mặt, thở hắt ra một hơi, vô thức phản bác: “Không phải ——”
Đôi mắt đen láy của Chu Thuật Lẫm thản nhiên nhìn cô, khẽ cười một tiếng: “Không phải cái gì? Không phải chưa cứng, hay là, không phải do em hôn?”
Giống như có một làn sóng nhiệt thổi qua tai.
Thẩm Di mạnh mẽ nhắm mắt lại, áp lực thậm chí còn nặng nề hơn vừa rồi, hoàn toàn không thể chấp nhận được. Cô hé miệng muốn nói gì đó, cuối cùng chỉ như nuốt phải một ngụm sương mù —— Bởi vì tất cả đều là sự thật.
Thoạt nhìn thì tình hình đã quá tệ hại, nghĩ lại còn thấy kinh.
Đầu óc cô trống rỗng, không biết nên trả lời như thế nào.
Chu Thuật Lẫm cúi đầu cọ nhẹ vào cô, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3518443/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.