Chu Thuật Lẫm cứ thế nhìn người luôn ngủ không yên phận lại bắt đầu có hành động.
Khoảng thời gian cô ‘ngủ không yên phận’ không khác trước đây là bao, cũng chính vào lúc anh đang buồn ngủ và chuẩn bị chìm vào giấc ngủ.
Đêm qua trước khi ngủ Thẩm Di rất yên tĩnh, nghiêm túc tránh né anh như hồng thủy mãnh thú, anh thật sự cho rằng khả năng kiềm chế của cô đã có tiến bộ. Nào ngờ chỉ được hơn một đêm, hôm sau lại đâu vào đấy.
Anh cũng không quá bất ngờ.
Chỉ là đêm nay —— ít nhiều gì cũng có chút trực tiếp.
Trước kia vào thời điểm này cô chỉ sát đến gần, ngoan ngoãn nằm cách anh mười mấy centimet, đợi đến khi cả hai đều ngủ say, tới rạng sáng anh mới phát hiện tay cô đã khoát trên người anh.
Từ trước đến nay Chu Thuật Lẫm chỉ ngủ một mình nên lúc ban đầu chưa được quen lắm, vừa bị chạm vào người là lập tức tỉnh giấc, nhưng sau khi trải qua vài lần anh đã thấy quen, dù trong lúc ngủ có bị quấy rầy thì vẫn có thể nhắm chặt mắt ngủ tiếp.
Nhưng tối nay thì khác, bởi vì cô đã bắt đầu trực tiếp.
Còn rất tiến bộ.
Không uổng công anh dạy dỗ, là một tiến bộ rất lớn.
Nhưng chẳng bao lâu sau, Chu Thuật Lẫm chợt phát hiện có gì đó không đúng.
Vấn đề hình như không đơn giản như vậy.
Anh yên lặng nhìn động tác của cô, cô rất ngoan ngoãn trở mình, bàn tay lặng lẽ sờ s0ạng tới lui,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3518432/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.