[Lam Khê à…
Kể từ ngày cậu tặng máy ghi âm đến hôm nay đã được ba ngày rồi. Và cũng là ba ngày rồi, cậu chưa đi học, chúng ta cũng chưa gặp nhau. Vì vậy, tớ quyết định chiều nay sẽ đến nhà cậu.
Mặc dù tớ biết cậu có việc bận, có lẽ sẽ rất muộn mới về. Tuy nhiên, tớ có thể chờ được. Chỉ là…
Khi cậu thấy tớ, cậu sẽ cảm thấy tớ phiền thôi.
Hy vọng… Cậu sẽ không cảm thấy phiền.]
Nghe tới đây, Lam Khê cong môi cười.
Phiền cái gì mà phiền chứ? Anh không biết là ngày đó, tôi cũng rất nhớ anh sao?
Lam Khê khẽ cúi đầu, lại nhấn bản ghi âm tiếp theo. Nhưng lần này, cô đã phát hiện ra nỗi lo sợ mà Phó Hi Du chưa bao giờ nói cho cô biết.
[Lam Khê à… Tớ vừa gặp được cậu rồi. Tớ vui lắm. Nhưng mà…
Tớ lại nhớ cậu rồi…
Tớ không biết tớ bị làm sao nữa. Nhưng mà…
Tớ nhớ cậu lắm.
…
À… đúng rồi…
Hôm nay, tớ đến nhà cậu vào buổi chiều và đã gặp chú Triệu Việt.]
Nghe đến đây, Lam Khê thoáng sững sờ.
Trong máy ghi âm, giọng nói Phó Hi Du lại cất lên.
[Đến tận hôm nay tớ mới biết chú Triệu Việt là bố của cậu.
Tớ đã rất bất ngờ, cũng rất hồi hộp. Bởi vì chú ấy là bố của cậu mà.
Chú Triệu Việt là bố của người tớ thích, cho nên tớ không thể kìm nén được sự bối rối. Thế nhưng, tớ vẫn tỏ ra bình tĩnh ngồi nói chuyện với chú ấy. Và tớ biết được một bí mật của cậu.
Chú Triệu Việt đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-showbiz-hon-em/365550/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.