Cơ thể Lam Khê và Phó Hi Du nhanh chóng dán chặt vào nhau.
Lam Khê lại hoảng loạn, muốn kéo giãn khoảng cách thì Phó Hi Du lại lẩm bẩm: “Anh khó chịu quá…” Vừa nói, anh vừa rúc đầu vào vai Lam Khê, sau đó từ từ đưa mặt gần đến cổ cô.
Lam Khê không chú ý, chỉ lo lắng hỏi: “Liệu anh có cần đến bệnh viện không?”
Phó Hi Du khẽ hít một hơi, mang theo hương thơm nhẹ nhàng ở cổ Lam Khê vào sâu trong mũi. Sau đó, anh mới uể oải trả lời: “Anh chỉ muốn về nhà.”1
“Được.” Lam Khê ngay lập tức nói, “Anh gọi điện cho trợ lý đi.”
Phó Hi Du nhẹ nhàng “ừm” một tiếng nhưng vẫn ôm chặt Lam Khê. Lam Khê đành phải đẩy nhẹ anh ra, sau đó nhắc nhở: “Mau lấy điện thoại gọi đi.”1
Phó Hi Du dù đang tiếc nuối nhưng vẫn ngoan ngoãn lục tìm điện thoại trên người. Chỉ là tìm hoài, tìm mãi nhưng vẫn không tìm ra.
Lam Khê nhíu mày, lại hỏi Phó Hi Du: “Anh để điện thoại ở đâu rồi?”
Phó Hi Du gật gà gật gù, đợi một lúc mới nói: “Hình như là để ở nhà… Cũng có lẽ là để ở trên xe…”
Lam Khê thở dài, liền lấy điện thoại chỉ còn dưới 10% pin của mình rồi nhanh chóng gọi điện cho Đồng Sơn.
Đồng Sơn lúc này đang ở nhà, thấy Lam Khê gọi điện đến thì cũng biết rằng Phó Hi Du đã hành động rồi.
Anh bất lực ôm đầu, nhớ lại lúc đưa Phó Hi Du đến nhà hàng.
Phó Hi Du vừa mới nhìn thấy Lam Khê một mình lái xe tới thì liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-showbiz-hon-em/365508/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.