Lam Khê thật sự chết cười vì hành động của Cơn Mưa.
Sau khi nhận được lời chào hỏi từ anh, cô cũng rất vui vẻ đáp lại rằng: “Chào Cơn Mưa, tớ là Triệu Lam Khê.”
Cơn Mưa kiêm chú heo hồng gật đầu, sau đó ngồi xuống bên cạnh Lam Khê.
Lam Khê vốn muốn mặc đồng phục để bớt thu hút sự chú ý. Ai ngờ Cơn Mưa lại chơi trội, vác hẳn trang phục linh vật đến để thu hút mọi người.
Lúc này, không ít người đã chú ý tới đây. Lam Khê không khỏi bưng mặt bất lực, nhưng khóe môi vẫn cong lên vì quá mắc cười.
Cô ngồi thẳng lưng, quay đầu nhìn mặt heo hồng, sau đó hỏi Cơn Mưa: “Sao cậu lại mặc bộ đồ này?”
Cơn Mưa không lên tiếng, liền tháo một chiếc găng tay ra để đánh chữ.
Lam Khê muốn xem, nhưng Cơn Mưa lại quay người đi, không cho cô nhìn.
Lam Khê liền nghĩ bụng: Cần gì phải giấu chứ? Không phải đằng nào cũng cho tớ xem hay sao?
Tuy nhiên, Lam Khê không biết rằng Cơn Mưa không phải là không cho cô xem màn hình điện thoại, mà là không cho cô nhìn thấy bàn tay đang không đeo găng của anh.
Anh sợ cô nhìn bàn tay thì sẽ phát hiện ra mình.
Khoảng nửa phút sau.
Lam Khê nhận được chiếc điện thoại của Cơn Mưa. Trên đó ghi: “Vì heo hồng dễ thương.”
Lam Khê cạn lời, thầm nghĩ anh cứ nói thẳng là vì không muốn cho cô thấy mặt cũng được mà. Nhưng rồi, Lam Khê lại nghĩ ra một vấn đề khác.
Cô quay lại nhìn Cơn Mưa, có hơi khó tin mà hỏi: “Làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-showbiz-hon-em/365500/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.