Buổi sáng, ánh nắng ấm áp chiếu sáng khắp bệnh viện.
Ở trong phòng bệnh nhân, Chu Tịnh băng một lớp băng mỏng trên mắt, hoàn toàn không thể nào nhìn thấy được ánh nắng dịu dàng. Nhưng mà…
Cô dù không muốn nhưng cũng không thể nào không chấp nhận rằng bây giờ, dù mình có tháo băng ra thì đôi mắt cũng không thể nào nhìn thấy được như trước nữa.
Cô có lẽ sẽ bị mù. Cô có lẽ sẽ không thể thấy được những cảnh vật đẹp đẽ trong cuộc sống này nữa.
Chỉ vì một vụ tai nạn… Mà cô sắp phải mất đi thị lực của mình rồi.
Tại sao chứ?
“Tại sao chuyện này lại xảy ra với tôi?” Bên dưới lớp băng vải, đôi mắt xinh đẹp của Chu Tịnh đã ướt đẫm nước mắt.
Giọng nói cô run run nghe vô cùng thương tâm, khiến cho Hàn Văn đứng ở cửa phòng bệnh nghe mà thấy nhói lòng.
Anh cứ đứng ở cửa phòng bệnh một hồi, sau khi lau đi những giọt nước mắt của mình mới từ từ đi đến bên cạnh Chu Tịnh - người con gái anh thầm yêu.
“Không sao đâu! Anh sẽ ở bên cạnh em.”
Chu Tịnh nghe vậy thì cười, nhưng là cười mỉa mai.
Là Hàn Văn đang thương hại cô.
Nhất định là như vậy!
“Anh đi đi!” Chu Tịnh lớn tiếng nhưng giọng nói vẫn không khống chế được mà run rẩy.
Bây giờ, cô đã đau khổ đủ rồi.
Ông trời luôn muốn trêu người cô. Ông trời đã ghét bỏ cô từ khi cô vừa mới sinh ra rồi.
Đầu tiên là cướp mất cha mẹ của cô. Sau đó là cướp mất đôi mắt của cô, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-showbiz-hon-em/365453/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.