Lam Khê bước từng bước đi nặng nhọc, nước mắt vẫn không ngừng chảy xuống khuôn mặt bị cái rét làm cho lạnh cóng của cô.
Đến lúc dám chắc rằng Phó Hi Du không nhìn thấy cô nữa, cô mới đưa tay chạm nhẹ lên cái chân bị thương của mình. Nó bị thương vì cô không cẩn thận ngã xuống cầu thang.
Ôi… Thật là thảm hại và ngu ngốc.
Vì sợ Phó Hi Du bị làm sao mà cô lại giống như một con ngốc chạy ra ngoài giữa trời mưa.
Để rồi không lâu sau đó, người gặp phải tai nạn lại chính là mình.
…
Lam Khê ngã sõng soài trên đất. Ít ra thật may vì cô đã không đâm vào ai, chỉ là đường mưa trơn quá nên mới bị ngã.
Thật ra cô cũng không thấy đau lắm. Chỉ là chảy máu một chút thôi, so với cái chân bị ngã cầu thang thì còn nhẹ hơn rất nhiều. Vậy mà…
Cô vẫn rơi nước mắt.
Thật là thê thảm!
Mọi người trên đường vây kín cô. Có người nhiệt tình hỏi han giúp đỡ, có người thì cầm điện thoại chụp ảnh, quay video.
May sao bây giờ trời vẫn mưa. Những giọt mưa kia đã vô tình che đậy đi những giọt nước mắt yếu đuối đang rơi trên khuôn mặt nhỏ bé đáng thương. Chỉ là hốc mắt đỏ bừng của cô vẫn thật khó để giấu giếm.
Nếu bây giờ đang đóng một vai diễn có nội tâm mạnh mẽ, vậy thì Lam Khê thật sự đã là một diễn viên thất bại rồi.
“Quay cái gì mà quay! Chụp cái gì mà chụp! Mấy người có tin tôi kiện mấy người vì tội quay phim người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-showbiz-hon-em/365422/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.