Lam Khê hốc mắt đỏ hoe nhìn mấy đứa con gái kia hốt hoảng rời khỏi.
Đến lúc này, cô mới phát hiện ra da đầu mình tê nhức vì bị giật tóc. Lưng, tay, chân,... không bộ phận nào trên cơ thể là không cảm thấy đau nhói vì bị mấy đứa con gái kia đánh đập.
Không nhịn được, cô chảy nước mắt.
“Đau hả?”
Người hỏi là Phó Hi Du.
Lam Khê gật đầu, sau đó nhanh chóng lau nước mắt rồi đi lên thư viện, quyết không để chuyện bị đánh ảnh hưởng đến việc học.
Nhưng đột nhiên, cô nhớ ra một chuyện.
“Thôi chết!... Điện thoại… Điện thoại tớ bay đâu rồi?”
Phó Hi Du nghe vậy thì cũng quay đầu tìm kiếm, nhưng Lam Khê đã nhanh mắt hơn phát hiện ra điện thoại của mình.
Đến lúc cô đi tới cầm lấy điện thoại lên thì lại phát hiện ra cuộc gọi giữa mình và Phó Hi Du nên liền nhìn về phía cậu rồi hỏi.
“Cậu nhận được điện thoại nên mới tới chỗ của tớ hả?”
“Ừ.”
“Xin lỗi nhé! Tớ ấn nhầm.” Nói rồi cô đút điện thoại vào trong túi rồi đi về phía thư viện.
Phó Hi Du im lặng theo sát phía sau cô, hoàn toàn không hỏi chuyện gì đã xảy ra, cũng không hỏi vì sao trong mấy đứa con gái vừa nãy, Lam Khê chỉ đánh một mình bạn gái của Trương Lâm Tùng.
Bởi vì cậu biết, Lam Khê đánh cô ta là vì cô ta mắng cậu không có mẹ.
Đương nhiên, lý do cậu biết là vì tiếng cô ta chửi bới trong điện thoại quá to. Mà cái câu nói “thằng không có mẹ” đó, cậu cũng đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-showbiz-hon-em/365403/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.