Gửi xong tin nhắn, Lam Khê mừng rỡ được vài giây thì lại bắt đầu căng thẳng. Cô bổ sung thêm: “Dù sao nghỉ tận một tuần thì phải ghi chép bài đầy đủ, nếu không kết quả thi sẽ không tốt.”
Nhưng Lam Khê nghĩ lại, thấy Phó Hi Du ở trong lớp cũng đâu có ghi bài. Chẳng phải cậu ấy vẫn luôn ngủ gật trong giờ sao?
Sợ bị từ chối, cô lại nhắn thêm: “Năm nay thi đại học rồi, nếu không chú ý học hành sẽ không ổn đâu. Hay là để tớ giúp cậu phụ đạo nhé?”
Nhưng mà cuộc sống đâu ai cho không ai cái gì? Lam Khê nghĩ mình cứ mời chào thế này liệu có mờ ám lắm không? Liệu Phó Hi Du có nghĩ rằng mình đang có động cơ xấu hay không?
Lam Khê vội vàng cam kết: “Tớ hoàn toàn không có ý đồ gì đâu. Chỉ là tớ cũng muốn học nhóm để trau dồi kiến thức, nhưng mới chuyển vào lớp nên không quen ai cả.
Đúng lúc này, Thẩm Chi gửi cho cô một tin nhắn: “Chiều mai sau giờ học cậu có rảnh không? Bọn mình học nhóm nhé!”
“...”
Xin lỗi! Thật sự rất xin lỗi.
[Triệu Lam Khê]: Ngày mai tớ có việc rồi.
Sau đó, cô lại quay về khung chat với Phó Hi Du thì nhận ra rằng: Mình đã gửi quá nhiều tin nhắn.
Tổng cộng là bốn tin nhắn liên tiếp, đã vậy tin nhắn nào cũng dài đến vài dòng.
Quá mờ ám! Thật sự quá mờ ám!
Mà đã gửi nhiều tin nhắn như vậy rồi, Lam Khê nghĩ tại sao Phó Hi Du vẫn chưa trả lời? Có phải cậu chê cô phiền không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-showbiz-hon-em/365400/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.