Edit: LuChan | Beta: Qin Zồ
Vốn không cảm thấy đây là oan ức, nhưng khi cậu hỏi, chuyện không oan ức cũng thành oan ức.
—— “Nhật ký của Tiểu Quái Thú”.
Đang vào giờ cơm tối nên trong con hẻm bay ra mùi cơm thơm phức, bụng đói cồn cào.
Khi Chu Tư Việt mở cổng sắt ra, cũng đúng lúc tiểu cô nương ngẩng đầu lên, trên mặt còn sót lại hai giọt nước mắt, mặt đầy tủi thân kinh ngạc nhìn cậu, ánh mắt hai người giao nhau trong không trung khoảng hai giây, rồi như ý thức được điều gì đấy, Đinh Tiễn lại đột nhiên cúi đầu, vội vàng dùng tay áo lau nước mắt đi.
Chứng kiến gương mặt đó của Chu Tư Việt, cô mới giật mình, mình đang làm cái gì vậy, tính đứng lên, nhưng ngồi xổm hơi lâu nên chân tê rần, trái lại ngã mạnh xuống đất.
Chu Tư Việt dựa vào cửa sân bên cạnh tường, ánh mắt nhẹ nhàng liếc cô, cúi đầu cười, hai tay cho vào túi quần, đưa đầu ra hỏi Đinh Tiễn đang ngồi dưới góc tường: “Bị oan ức hả?”
Vốn không cảm thấy đây là oan ức, nhưng khi cậu hỏi, chuyện không oan ức cũng thành oan ức, Đinh Tiễn dứt khoát ngồi dưới đất, cuộn tròn hai chân lại, ôm lấy hai tay, cằm đặt trên đầu gối, thút thít hai tiếng, không đáp lại cậu.
Chu Tư Việt cũng dứt khoát ngồi xổm xuống, cậu ngồi ở cửa sân trên mấy bậc thềm cao, cúi đầu nhìn Đinh Tiễn ở nơi chân tường, lại hỏi tiếp: Đinh Tiễn Cãi nhau với mẹ cậu à?”
Đinh Tiễn ôm chân lắc đầu, mặt đầy tủi thân, mặt đỏ bừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-noi-goc-toi/818345/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.