Có một tâm hồn sinh ra đã nhạy cảm. 
Cứ như vậy chạm nhẹ một cái, Đinh Tiễn cứ như nhìn thấy quỷ từ sau lưng xuất hiện, sống lưng dán lên mặt tường màu xanh lá lạnh như băng, mắt trừng lớn hệt chuông đồng, giống như con nai nhỏ hoảng sợ ngây ngô nhìn thiếu niên trước mặt. 
Chu Tư Việt cười một tiếng, xoay người thành thạo ném bóng rổ vào sọt phía sau phòng học, rồi mới xoay người trở lại, nhìn xéo cô nói: “Có ngốc không vậy, đây là nước.” 
Lúc này Đinh Tiễn mới phát hiện trên cổ cùng xương gò má cậu cũng có những giọt mồ hôi chảy xuống, theo đường cong chảy vào đồng phục bóng rổ của cậu. 
“A.” 
Đinh Tiện rời khỏi vách tường, điềm tĩnh kéo ghế trở về chỗ cũ. 
Chu Tư Việt: “Ngốc.” 
Nói xong cũng không để ý tới cô, tiện tay rút một quyển sách, lại tùy ý lật một trang, vừa nhìn vừa lấy sách làm quạt, tóc mái theo gió mát bay bay. 
Tất cả đều rất có dáng vẻ của thiếu niên. 
Gần đây trong lớp xảy ra nhiều chuyện, hết tranh cử ban cán sự rồi đăng ký hội thể thao, sau kỳ thi kiểm tra chất lượng là ba ngày hội thể thao, sau đó mới nghỉ lễ Quốc Khánh. 
Khổng Sa Địch muốn tranh cử vị trí ban cán sự văn nghệ, Tống Tử Kỳ thì muốn tranh cử ban cán sự thể dục. 
Cấp ba là thời điểm ai ai cũng muốn tranh cử vào một chức vị nửa vời trong lớp, thuận tiện kiểm tra năng lực lãnh đạo cũng như khả năng quản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-noi-goc-toi-2/2286013/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.