Lúc này cánh cửa phòng lại nhè nhẹ mở ra ,một bóng người cao to bước vào nhìn thoáng qua là biết ngay người đó là đàn ông vì bước đi nhẹ nhàng nhưng có phần vững vàng không phát ra tiếng. Người đó đi về hướng giường ngủ vén tấm rèm lên thì liền giật mình khi thấy Nguyệt ngồi đó, đứng sững sờ lại một lát lâu. Con Nàng thấy thế cũng tìm một cây đèn đốt lên ánh sáng phát ra, Nguyệt liền nhìn thấy người đàn ông đó không ai khác chính là cậu cả Thiện.
Thấy tình hình có chút căng thẳng con Nàng cũng xin lui về phòng, cánh cửa đóng lại Nguyệt liền mở miệng nói trước :
- Tối rồi mà cậu còn đi đâu vậy ?
- Tôi… tôi ra ngoài có chút chuyện cần phải giải quyết.
Thiện trả lời với giọng điệu lạnh băng nhưng lại có chút áy náy không ngờ mọi chuyện phơi bày nhanh đến như vậy. Anh còn định giấu cô thêm một năm nữa. Chờ mọi chuyện xong xuôi rồi mới nói cho cô biết ai mà ngờ…
- Tại sao em lại im lặng ? Em không thấy thắc mắc sao ?
Nguyệt không tức giận nữa mà Trả lời một cách nhẹ nhàng :
- Dạ có chứ Cậu ! Nhưng phận em làm vợ nên đâu dám thắc mắc bất cứ điều gì của chồng…cơ chứ !
- Em…em giận tôi à ?
- Dạ. Em..đâu dám chứ !
Chợt Thiện nắm đôi tay ấm áp của Nguyệt làm cho cô giật mình có chút thẹn thùng. Sao hôm nay Cậu dịu dàng thế có phải vì thấy cô đã phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nha-hoi-dong/3079470/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.