Sau một đêm mưa gió, không khí cũng thoáng mát trong lành. Liêu Bách Hà thức dậy là mặt trời đã lên cao, ánh nắng chói chang len lỏi vào trong căn phòng có mùi hương nam tính.
Một tháng qua Nam Cung Nhật Đăng thường xuyên ở đây, rất ít khi trở về Nam Cung gia. Sau tất cả, hiểu lầm đã được giải thích, phơi bày trước ánh sáng. Nhưng, mối quan hệ của anh và ông Nam Cung cũng không thể tốt lên được.
Liêu Bách Hà uể oải ngồi dậy, cả ngày phơi nắng, tối thì dầm mưa. Thế nên, hiện tại cơ thể của cô vô cùng mệt mỏi, chẳng còn sức sống.
Nhìn xung quanh căn phòng, đặc biệt chăm chú nhìn vào tấm ảnh của Nam Cung Nhật Đăng được treo trên tường. Đôi môi anh đào khẽ nở nụ cười, ánh mắt nhuốm lên sự vui sướng, nhưng thực chất trong lòng của cô cũng đang thấp thỏm lo âu.
• Cốc...Cốc...Cốc...
Liêu Bách Hà giật mình chau mày nhìn ra, sau đó lật chăn sang một bên, bước xuống giường đi đến tủ quần áo, lấy ra một chiếc áo sơ mi của Nam Cung Nhật Đăng mặc vào.
Cánh cửa được mở ra, đối diện với cô là một người phụ nữ tầm 40 tuổi tên là Du Vân. Bà ấy nhìn cô một lúc rồi kéo chiếc vali lên phía trước, cất giọng:
“ Thiếu gia bảo tôi đến căn hộ chung cư lấy quần áo cho cô. ”
Một tháng trước rời đi, Liêu Bách Hà chỉ mang theo một số quần áo. Lúc đang quen nhau, Nam Cung Nhật Đăng đâu để cho cô thiếu thốn món gì, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nguy-hiem-xin-anh-tha-thu/2871521/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.