•Một tuần sau...
“ Mẹ! Mẹ muốn con chết đi mẹ mới vừa lòng hay sao? ”
Liêu Bách Hà quát ầm lên trong phòng làm việc riêng của mình. Mẹ của cô tiếp tục gọi sang, tiếp tục xin tiền, nhưng cô lấy đâu ra tiền để cho bà ấy. Cô không phải là cái ngân hàng, mẹ của cô muốn rút bao nhiêu thì rút, lần này cô nhất quyết không đưa.
[ “ Bách Hà, 100 ngàn USD thôi con, mẹ hứa... ” ]
“ Mẹ hứa bao nhiêu lần rồi? Mẹ đừng gọi cho con nữa, con thật sự rất mệt. ”
Liêu Bách Hà dứt khoát nói xong lập tức cúp máy, bao nhiêu cuộc gọi tiếp theo cô đều từ chối. Thật sự, dù tiền có chất chồng thành núi, thì bà ấy cũng sẽ rút cạn. Dạo gần đây cô còn nghe Liêu Bách Kiều nói, bà ấy có bạn trai, Bách Kiều khuyên ngăn thế nào cũng chẳng chịu nghe, kiên quyết không bỏ người đàn ông đó.
Cô bỏ cuộc rồi, bà ấy muốn sao thì muốn!
Buổi trưa, các nhân viên trong tập đoàn tan làm tụ tập cùng nhau ăn trưa, chỉ còn riêng Bách Hà vẫn còn đang miệt mài làm việc trong phòng.
Lúc này, điện thoại của cô reo lên, vì nghĩ là bà ấy nên không thèm đoái hoài, liếc nhìn để ý tới, mặc kệ cho nó reo in ỏi trên bàn làm việc.
Cuộc gọi thứ nhất kết thúc, cuộc gọi thứ hai tiếp tục reo lên, nối liền với nhau. Bách Hà thở hắt ra một hơi, bức bối trong người vô cùng, cuối cùng cầm lấy điện thoại lên xem, trên màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nguy-hiem-xin-anh-tha-thu/2871492/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.