Phía dưới của Liêu Bách Hà ướt đẫm, nhơn nhớt, liên tục cơ giật khi bàn tay của Nam Cung Nhật Đăng đụng chạm. Chẳng biết là do trùng hợp hay do cô cố ý, nhưng tối nay cô mặc chiếc quần lót lọt khe. Thế nên chỉ một động tác nhẹ nhàng của anh, quần lót của cô có cũng như không.
“ Ưm... ưm...Nhật Đăng...”
Hai ngón tay uy lực ác ý chà sát tấn công vùng ẩm ướt đó, kích thích mạnh bạo đến Bách Hà xây xẩm đầu óc, bàn tay đặt lên bờ vai rộng lớn của anh bấu lấy, như muốn anh dừng lại hàng động nhưng chẳng thể bật ra thành câu.
Dịch nhờn trơn trượt khiến tốc độ va chạm nhanh hơn, khiến cô uốn éo thân thể như trốn tránh, âm thanh dâ.m đản.g càng lúc càng vang, nếu phòng của anh không có cách âm chắc người gác cổng còn nghe thấy.
“ Ưm...đừng mà... Nhật Đăng...ưm. ”
“ Hà... cởi áo cho anh. ”
Khuôn mặt đỏ bừng với cặp mắt lờ đờ, bàn tay nhỏ nhắn đặt lên hàng nút áo sơ mi của anh chậm chạp mở ra, nhưng được hai nút thì Bách Hà đã bỏ cuộc, lắc đầu nguây nguẩy bởi không thể chịu nổi.
“ Đăng... em chết... mất... ưm...”
Chiếc váy ngủ rơi xuống dưới chân, chiếc áo sơ mi cũng đoàn tụ theo. Đột nhiên, anh khụy chân xuống như lần cầu hôn, chiếc quần lót nhỏ xinh kia nhanh chóng bị anh tụt xuống.
Lúc này, ánh mắt của anh ngang với vùng nhạy cảm của Bách Hà. Cô thở dốc dồn dập ngại ngùng dùng tay che lại, anh đưa khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nguy-hiem-xin-anh-tha-thu/2871457/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.