Chỉ mới năm giờ sáng, Đỗ Cẩn Y đã chọc cho tiểu Hạ thức giấc để kịp giờ ra sân bay về thành phố B. Mặc dù lúc một giờ khuya, Liêu Bách Hà đã gọi thông báo ca phẫu thuật thành công, hiện tại không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cô cũng chẳng sao chợp mắt và ngưng lo lắng.
“ Mẹ... ”
“ Dậy nào con, chúng ta về với ba. ”
Đỗ Cẩn Y ôm con gái ngồi dậy, tranh thủ đến mức cô đã thay quần áo cho mình và soạn sẵn bỏ vào vali từ lâu. Nghe nói về với ba, tiểu Hạ vui mừng không còn tiếp tục mè nheo, sau đó câu lấy cổ mẹ để bế vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.
20 phút sau, hai mẹ con rời khỏi căn hộ chung cư và bắt taxi đến sân bay. Trông cô hiện tại vô cùng đáng thương, một tay ôm con và một tay kéo chiếc vali, khuôn mặt phờ phạc dường như rất mệt mỏi.
Mười giờ sáng, máy bay hạ cánh an toàn xuống thành phố B. Đỗ Cẩn Y tiến hành làm thủ tục và nhận lấy hành lý, bên ngoài đã có xe của Liêu Bách Hà đến đón.
Sáng nay, sau khi nghe Nam Cung Nhật Đăng nói rằng hai mẹ con của cô đang trên máy bay trở về. Ông Kim vui mừng đến chan chứa dòng lệ, trông ngóng từng giây và từng phút.
Cuối cùng, hai mẹ con của Đỗ Cẩn Y cũng đến được bệnh viện. Nhìn thấy ông Kim và hai vợ chồng của Nam Cung Nhật Đăng cô càng thêm khẩn trương, tiểu Hạ thì ngoan ngoãn ôm chặt lấy cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-nguy-hiem-xin-anh-tha-thu/2871385/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.