Cái trường danh giá hôm nay đang được tu sửa lại một phần sân , nguyên nhân vì sức tàn phá siêu đẳng cấp của học sinh đã khiến sân trường rơi vào cảnh sạt lở đất
Các công nhân mải miết thi công sân trường nhưng luôn được mấy cô cậu học sinh phá phách làm phiền
Những bao cát , bao si măng , sỏi đá đều được học sinh biến thành dụng cụ, vũ khí đánh đuổi nhau làm náo loạn cả trường, cát bụi cứ thế mù mịt
- Mấy cô cậu kia có im đi không, hạ hạnh kiểm cả lũ hết lượt giờ - Ông thầy phụ trách và mấy bác bảo vệ chạy đến làm lũ học sinh chạy toán loạn cười rú lên như bệnh dại
Sân trường thêm một lực tác động mạnh khiến những nền gạcg mới xây xong như muốn bung ra, tiếng hò hét và đèn flash lên tục nháy lên
Cảnh tượng là đây...
Hôm nay Khánh nhuộm lại tóc, không còn màu bạch kim trên mái nữa mà thay vào đó là màu nâu nhạt. cả bốn hoàng tử đều mặc quần áo y chang nhau, màu sắc cũng giống nên tụi nữ sinh càng thích khám phá về bốn người này hơn
Trời âm ỉ mưa mà bốn chàng che ô nên càng làm những lời bàn tán của học sinh thêm cao..đây là lần đầu tiên thấy phong cách che ô của bốn chàng
Quá nổi bật...
Sở hữu những gương mặt hoàn mĩ đến tuyệt vời nhưng lại thiếu những nụ cười chân chính và ngọt ngào.Điều đó khiến nữ sinh rất tuyệt vọng nhưng lúc nào cũng nuôi hy vọng.Vì chỉ cần nhìn thấy những nụ cười ấy có khi cả tháng quên ăn quên ngủ mất
Tất cả học sinh láo nháo ngoài sân trường đều dính mưa lã tã ẩm ướt hết cả người, nếu không có tiếng chuông báo vào lớp chắc tất cả ẩm đến nỗi bị hắc lào mất
Phong lạnh lùng vô cảm , Ken trầm lặng bí ẩn, Khánh hoà đồng nhưng ương ngạnh, Vĩ hài hước nhưng đa cảm.Tất cả bước vào lớp cùng một lúc..
Mỗi ngày được nhìn thấy họ là một liều thuốc trợ tim cho những người bị bệnh tim.Nói Khánh hoà đồng và Vĩ hài hước như vậy nhưng không ai dám lại gần kết bạn bởi ẩn sau những tính cách đó chỉ có những người am hiểu hai cậu ta mới có thể rõ.Nếu động chạm quá mức không ai có thể lường trước được rằng, họ sẽ ác đến đâu...
Tiếng bước chân của cô chủ nhiệm sát gần lớp, tất cả vào trạng thái ngoan ngoãn nhìn gương mặt của cô thoáng nụ cười ẩn hiện nhưng pha chút lo lắng, cô đặt chiếc cặp màu đen lên bàn giáo viên và đập tay vào nhau nói
- Hôm nay mà nói chính xác hơn nữa là sáng nay sẽ có đoàn kiểm tra quốc gia về thăm trường và đặc biệt là đến thăm lớp ta,cho nên các em hãy đối xử và có thái độ thế nào thật ngoan ngoãn để họ đánh giá tốt về trường lớp, ai có thái độ hỗn xược thì trường sẽ phạt nghiêm, bởi vì đoàn kiểm tra này không dễ chịu chút nào, các em hiểu cả chứ!!
- Vâng, cô - Lớp học đồng thanh và nhốn nháo, đây là thói quen khó sửa của lớp này,mỗi khi có việc gì đó là lại nhốn nháo bàn tán loạn xạ hết cả lên...nhưng chắc gì đã bàn đúng chủ đề @@
- Được rồi, giờ các em chuẩn bị sách vở chúng ta vào bài mới luôn !!
------
- Này Vy Băng - Tiếng Uyên Nhi khe khẽ gọi, Băng nhíu mày quay đầu lại trong khi đang uống nước
- Chuyện gì vậy??
- Có thể giúp tôi một việc được chứ?? - Uyên Nhi liếc nhìn thái độ của Băng, Băng không cần suy nghĩ mà đã gật đầu, Uyên Nhi đưa cho Băng một ly nước cam vắt rồi kêu Băng uống, coi như cô mời.Băng cũng không từ chối vì nghĩ Uyên Nhi sẽ không làm hại mình
Uyên Nhi bỗng nở nụ cười tươi rói và nói với giọng mỉa mai
- Hẳn vậy chứ, vậy tôi muốn Băng đừng qua lại với anh Phong nữa, tôi có cảm giác anh Phong có chút gì đó với Băng, điều đó thật khó chịu đối với tôi
- Sao là vậy, nếu tôi không giúp nữa
- Nói lời phải biết giữ lấy lời, không người khác khinh đó Băng
- Chúng tôi là bạn
- Vâng, chưa công khai là tình yêu, tôi hi vọng điều đó sẽ không bao giờ sảy ra, tôi rất tin tưởng vào Băng, nên đừng khiến tôi thất vọng - Uyên Nhi nói như một mệnh lệnh của cấp trên, điều này khiến Băng cảm thật khó chịu thật sự
- Vậy sao, vậy tôi cũng hi vọng cậu tránh xa Phong ra, Phong không thích cậu đâu đừng nói nhìu đau đầu - Đây không phản giọng nói của Băng mà là giọng nói của Lam, Lam chuyên gia muốn chọc tức những cô nàng luôn đi ngăn này cấm nọ người khác
- vậy hả, tôi với anh Phong quen và thân với nhau từ bé lận, không thích tôi cũng khó đấy, tôi chỉ nói vậy thôi, mà thôi tôi cũng chẳng cần nhẹ lời nữa, tôi nghiêm cấm đứa con gái nào lảng vảng ve vãn tỏ tình với anh Phong, đặc biệt là hai cậu -Uyên Nhi chỉ thẳng tay vào mặt Băng và Lam, nói Băng thì còn kiềm chế được lôi luôn cả Lam vào, Lam có chủ rồi mà...
- Đồ điên, hết chịu được - Lam lườm nguýt Uyên Nhi, phía sau là tràng cười lớn của Nguyệt Ánh, Băng và Lam cùng nghệt mặt ra nhìn Nguyệt Ánh thắc mắc còn Uyên Nhi thì chĩa thẳng ánh mắt hình viên đạn lấp lánh về phía Nguyệt Ánh
- Bạn Uyên Nhi à, bạn Phong không thích bạn đâu, từ lúc bạn Uyên Nhi chưa chuyển về đây thì bạn Băng với bạn Phong đã là một đôi trong lớp rồi - Nguyệt Ánh cười ha ha, vì cô nàng chẳng ưa gì Uyên Nhi vì tính kiêu căng hống hách coi trời băng vung của Uyên Nhi đã thế luôn bám rít thân mật với thần tượng của mọi cô gái, Nguyệt Ánh có ghen tị với Băng đi chăng nữa vẫn muốn đứng về phía Băng
- Câm mồm lại nếu không muốn gia đình mày phá sản, tao nói cảnh cáo đấy - uyên Nhi tức hằm hằm nói, cô ta như một con thú rú lên trước con mồi non thơ dại
Cả Băng và Lam đều ngỡ ngàng trước thái độ đó của Uyên Nhi, cả hai mím chặt môi thở dài
Có ai biết rằng câu nói của Nguyệt Ánh đã gây cho Uyên Nhi cái tát lớn không?? Liệu Uyên Nhi có để yên hoặc làm sáng tỏ, Uyên Nhi sẽ làm gì Băng và có hại Nguyệt Ánh- cô nàng nhiều chuyện này không???
- Oa oa....đoàn kiểm tra quốc gia có cả anh đẹp trai thế kia??
- Không phải rồi, đó là anh Mạc Khanh lớp 12a1 năm trước mà, anh ấy sang nước ngoài sống rồi cơ mà...hay mắt chúng ta hoa hết cả rồi
- Đúng anh Mạc Khanh rồi, lâu không gặp ảnh mà ảnh vẫn đẹp trai như vậy, tao yêu ảnh chết mất
.....
Cả trường rầm rộ lên tin Mạc Khanh có mặt trong đoàn kiểm tra quốc gia ấy.Và đúng như vậy..sự xuất hiện này của M.K thật sự rất bất ngờ đối với khoá học 11 và 12, còn khoá 10 mới lên suy ra vẫn chưa biết đủ và chính xác thông tin về anh cho lắm
- Anh...- Giọng Băng khàn khàn,đôi mắt có chút dịch lỏng trong suốt, làn sương mờ mờ phủ kín đôi mắt, cả Kỷ Lam cũng vậy, trong lòng đang rất bấn loạn, nước mắt không ngừng rơi...
M.K lạnh lùng và chững chạc hơn bao giờ hết..
Lớp 12a1 nín thở trong sự xuất hiện của đoàn kiểm tra quốc gia, toàn những gương mặt nổi tiếng trên thương trường và trên lĩnh vực học hành, kinh doanh
M.K nở nụ cười nhã nhặn với toàn thể lớp, tất cả như quên đi sự có mặt của bốn hotboy lừng danh kia mà say đắm trong nụ cười ấy
Cô giáo cũng như các thầy cô khác cũng có mặt tại lớp 12a1, lớp này là lớp đứng đầu trường nên việc gì quan trọng cũng có mặt của lớp này , bảo làm sao bao nhiêu học sinh đều ao ước được một vé học lớp danh giá này
M.K đưa mắt về phía Băng, và điều anh ngỡ ngàng thấy Băng không còn ngồi chung bàn với Phong nữa mà thấy chỗ của Băng là một cô gái xinh đẹp sắc sảo, còn Lam vẫn vậy, cô nàng vẫn như ngày nào..vẫn coi anh là anh trai - là mối tình đầu khó quên mà chưa từng trải...
Với cương vị là một người cấp cao trong đoàn kiểm tra nên hết thảy, Băng và Lam vẫn phải lễ phép với M.K như một người thầy.M.K cũng vậy.
- Băng..Băng sao thế này...
Băng lấy tay che miệng khi những thứ nước màu trắng đục lần lượt tuôn ra, Nguyệt Ánh lo lắng nhìn và liếc thấy tia cười nham hiểm trên khuôn mặt của Uyên Nhi.
Không biết cô ta giở trò gì nữa..??
M.K lo lắng chạy đến gần đứa " em" của mình, dìu Băng đến ngay phòng y tế trước những con mắt tròn xoe của tất cả, Ken cũng lo lắng không kém, tức thì cả đội Phong, Ken cũng lao xuống phòng y tế xem sao..
Uyên Nhi cười một cái rồi theo sau Phong.
Cả lớp học nhốn nháo lên nhưng bị thầy cô ngăn lại chỉ ột vài bạn xuống phòng y tế thôi.Mà thú thực có cho ai xuống cùng đâu..tại quyền lực của bọn Phong cao quá khó mà cản được..
Đoàn kiểm tra vẫn tiếp tục công việc thăm lớp...của mình.Cả lớp sau một vài phút thấp thỏm tò mò cũng yên ắng hơn lắng nghe lời giáo huấn và hỏi han của đoàn kiểm tra.
Dưới phòng y tế...
Sắc mặt Băng trắng bệch, trong người nôn nao khó chịu vô cùng, ánh mắt như ngấn nước.ho liên tục và dần ngất đi
- Sáng nay bạn này có ăn uống gì lạ không, biểu hiện này cho thấy bạn ăn uống phải đồ có chất kích thích hoặc chất độc gì đó, rất nguy hiểm phải đưa đến viện kiểm tra ngay còn kịp - Cô y tá lo lắng nhìn đôi mắt nhắm nghiền khó thở của Băng
Tất cả có mặt đều bàng hoàng, M.K vội vã bế bổng Băng lên và nhanh chóng chào mọi người rồi đưa nó đến viện, trước cảnh M.K bế Băng, hai con tim của hai chàng trai khác bỗng rung lên một cảm giác nhoi nhói...
Lam toát mồ hôi khi nghe thấy cô y tá nói vậy, thầm liếc trộm vẻ mặt của Uyên Nhi thấy cô nàng cười manh rãnh. Lam nhớ đến ly nước mà Uyên Nhi mời Băng uống, ánh mắt ngờ vực xăm xoi Uyên Nhi quát lên rồi chạy theo M.K
- Uyên Nhi cô được lắm , Băng làm sao cô đừng trách tui
Sau câu nói ấy, 4 chàng trai đều quay lại nhìn Uyên Nhi, nhất là ánh mắt của Phong chứa đầy sự tò mò và độc đoán , Phong lạnh lùng buông thả câu nói
- Em làm gì?
- Em đâu làm gì, cô ta bị vậy liên can gì em à ? - Uyên Nhi nói dối không chớp mắt, có lẽ cô nàng quen thuộc việc nói dối nhiều rồi
- Vậy sao Lam lại nói vậy - Đến lượt Hiểu Vĩ chen vào
- Lam bị bệnh sao ấy? Nhỏ đó không ưa gì em nên nói vậy? - Uyên Nhi kênh mặt lên vẻ mỉa mai Lam..Lam mà chứng kiến bộ mặt này chắc điên đến lộn cổ mất
Uyên Nhi cười cười khoác tay Phong và ra hiệu cho cả 4 tên về lớp tiếp tục học, còn chuyện của Băng thì không quan tâm..đó là theo suy nghĩ của Uyên Nhi.Còn đối với 4 người sao không quan tâm được cơ chứ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]