- Con chưa thật sự lạnh lùng và tàn nhẫn đâu con gái của ta ạ, chỉ vì cái quá khứ đó mà khiến con dễ mềm lòng và nhẫn nhịn như vậy sao, như thế con sẽ không đạt được mục đích chính đâu con ạ vì cha biết nhỏ Dư Thiên Thiên đấy độc ác và tàn bạo hơn con nghĩ gấp trăm lần...- Lời cha của Băng nói qua điện thoại làm tim Băng khẽ đau nhưng rồi chỉ 5 giây nỗi đau ấy vụt tắt và thay vào đó là giọng nói lạnh nhạt cất lên
- Con biết, con sẽ sửa
- Được rồi con gái yêu - Nói xong là tiếng cười lớn ở đầu dây bên kia, Băng lạnh lùng cúp máy và mắt trân trân nhìn lên chiếc đồng hồ trên tay như muốn quay ngược lại thời gian..
Hôm nay Băng ngủ dậy muộn nên không có thời gian chuẩn bị bữa ăn sáng, nó gặm ổ bánh mì trên tay vừa đi vừa ăn.
- Hôm nay sẽ là ngày tận thế của mày - Thiên Thiên gầm gừ trong xe rồi đạp thắng mạnh tiến về phía Băng đang ăn bánh mì một cách ngon lành
Thiên Thiên lái xe lặng lẽ sau lưng Băng mới đạp thắng mạnh lên Băng không thể nào đề phòng được...
** Xoẹt...Rẹt...**
- Băng ơi cẩn thận - Ken từ đâu chạy đến ôm Băng và nhảy vào lòng đường
Mọi con mắt của người dân xung quanh đổ dồn về phía chiếc ô tô của Thiên đang lái với vận tốc nhanh và biến mất vào dòng xe cộ tấp nập trên đường
Băng sờ tay mình thấy máu nhưng không hề có cảm giác đau hoặc cảm giác máu chảy ra gì cả, Băng nhận biết thấy người đang ôm mình chảy máu tay rất nhiều
- Ken..có sao không...Ken..ơi
( Băng : T/giả em đứng đấy làm gì. Xem Ken có sao không cùng chị.// t/giả : Em đang đứng chửi thầm con Thiên Thiên đây @@ )
- Không sao, Băng có sao không?
- Băng không sao, Ken chảy máu vậy là có sao rồi..vào viện thôi - Băng lo lắng, gương mặt hệt như một đứa trẻ sợ máu
- Làm gì làm to vậy, chảy máu ít tay thôi mà vào viện tốn tiền lắm - Ken cười để trấn an tinh thần cô nhóc.
- Giờ còn đùa được à - Băng hầm mặt
- Mà Băng biết người lái xe định đâm Băng vừa rồi là ai không để Ken xử -
- Không biết...
- Vậy à, thôi đến trường đã, muộn học rồi
- Ừ
-------
- Sao tay mày chảy máu thế kia, đứa nào dám làm gì mày sao để tụi tao xử bắn - Khánh nâng tay Ken lên và có chút lo lắng nhưng đùa cợt nhiều gấp đôi
- Không sao, sáng nay ngắm gái bất cẩn quá nên ngã nhẹ thôi mà - Ken cười đùa làm Băng thấy có lỗi nhiều
* Rầm ***
Nguyệt Ánh - bạn cùng bàn Băng xô vào Phong khiến Phong đập tay xuống bàn còn Nguyệt Ánh thì ngã xuống và ngã xuống. Như chờ cái đỡ dậy của ai đó Nguyệt Ánh ngồi lỳ dưới đất như ăn vạ. Nhưng chắc cũng không phải ăn vạ mà là vì cô nàng đang đau c-h-â-n
Ánh mắt Phong hiện rõ sự tức giận, đôi mắt xám tro lại trừng lên khá đẹp
- Đi chết đi - Phong lạnh lùng gằn mạnh những chữ đó, mùi nguy hiểm bốc lên nồng nặc, tất cả những ai có mặt ở đây đều nín thít trong sự chờ đợi bàn tay của Phong tóm gọn lấy Nguyệt Ánh và xử theo cách của ác quỷ
Im lặng thật khiến con người ta căng thẳng, chỉ còn nghe thấy tiếng kim đồng hồ đuổi nhau vang lên tích tắc.
- Em...xin...lỗi...là...em...bất...cẩn...em...không...có...cố...ý..- Nguyệt Ánh run sợ đưa mắt lên nhìn ác quỷ nổi giận nhưng không may chạm ngay vào đôi mắt xám tro ấy
Những người ngoài cuộc tim đều đập thình thịch và hiếu kì trước hành động sắp tới của Phong
- Chết đi - Phong gằn giọng thật mạnh và đáng sợ, đôi tay của cậu nâng lên không trung chuẩn bị ột cú đánh giáng trời. Nguyệt Ánh sợ tím môi tim đập loạn xạ bám lấy tay Phong
- Anh...em xin lỗi rồi còn gì?
Tình hình khá không ổn cho câu nói vừa rồi của Nguyệt Ánh, không ai dám ra can hoặc nói đỡ hộ Nguyệt Ánh..Cô bé đáng thương đang làm máu ác quỷ của Phong trỗi dậy
Phong túm tóc Nguyệt Ánh thật mạnh và định lôi cô quẳng đi đâu đấy cho đỡ ngứa mắt
Băng định can nhưng chưa kịp nói câu gì thì Uyên Nhi chạy vào lôi ác quỷ ra ngoài
- Anh đừng làm vậy chết cô ta anh cũng không vui đâu - Uyên Nhi nói láo rồi nhìn Nguyệt Ánh với ánh mắt chết chóc. Ác quỷ chịu buông tha và ánh mắt trở lên lãnh đạm nhìn Uyên Nhi và nhìn cả Băng
Cả trở về trạng thái bình thường và tản ra sau một vụ tắc đường trầm trọng
Nguyệt Ánh khóc nức nở suốt khi nghe lời cảnh cáo của Uyên Nhi
- Lần sau đựng đụng vào anh Phong dù chỉ một cái chạm nhẹ tốt nhất bạn hãy tránh xa anh ấy 2 mét , ok
Từ vụ của Nguyệt Ánh không nhỏ nào dám đụng chạm đến Phong dù chỉ là sơ ý
Ác quỷ đẹp quá làm gì để cho người ta thèm thuồng mong muốn..
Không thể chạm đến được cũng như cục tiền 500k trước mặt mà không dám nhặt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]