Trong lúc Lữ Xuân và thiết diện đang lúng túng chưa biết làm gì đẻ gặp đạo sĩ thì bỗng nhiên hai người ngửi thấy một mùi rất khó chịu cả hai vội kéo mặt nạ lên thì ngay lúc đó xuất hiện trước mặt hai người là một con quái thú cái đầu to bằng hai cái lu, trên đầu có mồng như mồng gà, cái mồng này lấp lánh như tỏa sáng, miệng quái thú phun khè ra một làn hơi màu xám.
– Mãng xã, thứ này coi bộ dữ lắm tướng quân ơi ...
– Làm sao, chống lại nó hay là tránh.
– Tránh đi đâu bây giờ.
Thiết Diện vừa nói vừa cầm thanh gươm mới được Lữ Xuân tặng, mắt đăm đăm nhìn con rắn bự.
– Tướng quân nhìn kìa cái mồng con rắn lạ quá.
– Đúng cái mồng phát sáng. Hình như trên mồng có cục gì lấp lánh.
– Tấn công hay chạy ...
– Đánh có thắng được nó không.
– Không đánh chịu chết sao ...Tướng quân nhìn cái lưng nó kìa lưng có cái gì lạ quá như là lưỡi cưa đựng trên lưng vậy ...
– Một thứ vũ khí nó đấy cần thận trọng ...Tráng sĩ có kiếm hãy nhắm vào mắt nó mà đâm khi nó xông tới ...Phần ta sẽ tấn công vào miệng nó. Kiếm lụa của ta có cục ngọc nặng có thể làm nó bể miệng.
Con rắn bự xông tới miệng phun khí độc khè khè, Thiết Diện cầm chắc thanh kiếm nhắm thẳng vào mắt nó xuất chiêu. Lưỡi kiếm đâm trúng mắt con rắn, con rắn rùng mình một cái Thiết Diện bị bán tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-lang-mo-so-ba-vuong/2845335/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.