Hắn là đang nhớ cậu sao? Sau khi rời khỏi hắn hơn ba tháng…
Trong phòng có hơi thở của cậu, Hàn Vũ Thiên đối với chính mình như đang thất hồn lạc phách mà tự đặt nghi vấn.
A… Có lẽ vậy đi. Lại đùa cợt chính mình một phen, Hàn Vũ Thiên đứng dậy đi vào phòng La Thượng Thần. Phòng ngủ thanh nhã, chiếc giường màu xanh thẫm tựa hồ như vẫn còn hương vị của cậu; Vài cuốn sách được sắp xếp ngay ngắn trên kệ. Tùy tay cầm lấy một quyển lật lật vài trang, Hàn Vũ Thiên cũng từng có một tủ sách như vậy; Phòng ăn có treo mấy chùm đèn rất đáng yêu, trong nhà bếp có rất nhiều thứ, thuận tay mở tủ lạnh nhìn nhìn, a, không tưởng tượng được là cậu ta lại rất thích ăn bánh pudding…
Hắn đúng là không biết gì về cậu, về cuộc sống, về sở thích, về tất cả mọi thứ của cậu… Rõ ràng là ở bên cậu cũng được một thời gian dài…
Là người của hắn, đều là cậu cam tâm tình nguyện, duy nhất cậu, chỉ có cậu mới làm hắn cảm thấy hứng thú, cũng vì thế nên mới dùng thủ đoạn ti tiện khiến cho cậu ở bên hắn. Bởi vì cậu không giốngnhững người khác, không mở miệng đòi yêu cầu này nọ.
“Đáng chết…” Hàn Vũ Thiên có chút hoang mang cùng hờn giận mà vuốt tóc, trong đầu bắt đầu có thanh âm bất đồng, một cái không ngừng nói chính mình không nên cứ như thế mà trầm luân đi xuống, không cần còn muốn nhớ ──… Sách… Hắn muốn ôm cậu, muốn nhìn thấy cậu, muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-lac-due/2097721/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.