“Đầu tiên, tôi muốn cám ơn cậu trước, thời điểm tôi tiếp nhận công ty đã cho tôi không ít ý kiến, lại càng giúp đỡ tôi cũng không ít.”
“Sếp Hàn quá khách khí, tôi chỉ là làm tròn bổn phận thôi.” Nghe anh ở đó nói linh tinh, đưa tôi đến nơi này cũng chỉ là để khích lệ tôi thôi sao? Ý đồ không rõ… Vẫn nên cẩn thận thì hơn!
“Làm chung một thời gian, cảm thấy năng lực của cậu rất tốt, tôi thấy cậu hẳn là có thể hướng tới chỗ có thể phát triển hơn, mà không phải làm một trợ lý nhỏ, hiện tại tôi cho cậu một cơ hội, cậu thấy như thế nào?” Hàn Vũ Thiên cười phi thường hòa ái, như là thầy giáo đang dẫn đường cho sơn dương bị lạc đàn… Đáng sợ!!
“Không, cám ơn ý tốt của Tổng giám đốc Hàn, đối với hiện trạng này tôi đang cảm thấy rất mỹ mãn, hướng lên trên một tầng cũng không có hứng thú.” Cứ tưởng là sẽ được tăng lương nha? Muốn làm cái gì mà phải phong quan phong tước? Quỷ dị!!
“Ai, đừng cự tuyệt nhanh như thế, trước hết nghe tôi nói. Cậu từng nghe qua ‘Ngự’ chưa?” Hàn Vũ Thiên bị cự tuyệt cũng không lộ vẻ mặt khó xử, ngược lại nếp nhăn trên khóe miệng khi cười càng sâu.
“!? Ách… Có.” Làm sao mà chưa từng nghe qua, tổ chức khổng lồ như thế. Cơ mà nói việc này… để làm gì?
“Có biết gì về tổ chức này không?” Hàn Vũ Thiên nhẹ nhàng thưởng thức một ngụm rượu đỏ, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười có chút tà mị mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-lac-due/2097696/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.