Quý Duy thật sự không dám nhận mấy món đồ quý giá này, từ chối nửa ngày, dưới ánh mắt u oán của ông chủ Lục mang đồng hồ Patek Philipppe đi, cùng với 100 Euro làm lộ phí.
"Ông chủ Lục cho cháu xin phương thức liên hệ được không ạ, cháu gửi cho bác đặc sản Trung Quốc." Quý Duy chủ động mở miệng.
Nhưng mà người vừa phất tay một cái là đi trăm vạn như vị đại lão này, có lẽ cũng không dễ dàng cho người khác phương thức liên lạc.
Cậu vừa định bổ sung một câu địa chỉ cũng được, không nghĩ tới Lục Khải lập tức mặt mày hớn ha hớn hở mà móc điện thoại ra: "Tới tới tới, chúng ta thêm WeChat."
Quý Duy kinh ngạc:............... WeChat bây giờ quốc tế hoá rồi hả.
Thêm xong WeChat, lúc mấy người Quý Duy đi ra quảng trường Fila, quả thực giống như đang chơi trò chơi đánh quái mà được thăng cấp, trang bị rực rỡ hẳn lên.
Lúc mới đi vào, một là nghèo hai là tay trắng.
Lúc đi ra, trong tay mỗi người ôm một bao lớn đồ ăn vặt, có bánh Crepe, bánh ngọt nhân trái cây, Salade Nicoise, đều là đặc sản địa phương nổi danh của Nice.
Quý Duy cắn một miếng bánh có nhân, tuy rằng có chút ngọt gắt, nhưng mà đưa vào miệng liền mềm mại tan ra, vị cũng không tệ lắm.
Bốn người gọi taxi đi cửa hàng nhạc cụ thứ nhất, tên chỗ này dịch sang tiếng Trung phi thường đơn giản thô bạo.
—— Trung Quốc cầm hành.
*Cầm: Đàn
Quý Duy bước vào cửa hàng, người không nhiều lắm, trên vách tường trang trí hoạ tiết quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-ket-hon-voi-than-tuong-toi-noi-tieng/1244820/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.