Editor: Thy - 22.7.2021
Nghe vậy, mặt ba Quý lúc trắng lúc xanh, cảm thấy mất mặt cực kỳ.
Hai mươi năm theo nghề, chỉ có ông giáo dục người khác, chứ chưa có ai phải dạy ông, đây là lần đầu tiên bị phụ huynh học sinh làm nghẹn không nói được lời nào.
Ông trừng mắt liếc Quý Duy một cái.
Quý Duy nhanh chóng cúi đầu, bày ra bộ dạng "Con không thấy gì hết không biết gì cả không liên quan".
Ba Quý ngứa răng:........... Thằng nhãi ranh này.
"Quý lão sư, tôi đột nhiên nhớ ra trong nhà còn chút việc, xin phép đi trước."
Vị phụ huynh kia biết mình bị hớ, nhạy bén nhận ra sau cơn mưa trời lại bão, đứng lên đi ra khỏi cửa, các vị phụ huynh khác cũng liếc nhau, lần lượt cáo từ.
Cùm cụp một tiếng ——
Cửa đóng lại.
Trong phòng còn lại ba người Quý Duy, Lục Thận Hành và ba Quý.
Ba Quý giận sôi máu: "Nhãi ranh, mi còn nhớ rõ mi từng đảm bảo với ta cái gì không? Ta tịch thu poster của mi, mi khóc đến nước mắt lưng tròng, nói ba ơi con sẽ không bao giờ theo đuổi thần tượng nữa, bằng cách nào mà lại mang cả người về tận nhà? Còn chọn ngay lúc này."
Quý Duy:............ Trọng điểm là câu cuối cùng thì phải.
Lục Thận Hành tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến mà chắn trước người Quý Duy, đem quà tặng đưa qua: "Đường đột tới, nghe nói bác Quý thích uống trà, cháu chuẩn bị cho người chút lễ vật nhỏ."
Ba Quý lúc này mới ý thức được trong nhà còn có người khác, không tiện giáo huấn Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-ket-hon-voi-than-tuong-toi-noi-tieng/1244815/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.