Editor: Thy - 18.7.2021.
Qua buổi chiều một chút, xe rốt cuộc cũng dừng, Quý Duy mở mắt ra, phát hiện mình đang dựa lên vai nam nhân, tư thế này cơ hồ đem một nửa trọng lượng cơ thể đè lên Lục Thận Hành.
Cậu lập tức đứng lên, đặc biệt ngượng ngùng hỏi: "Thực xin lỗi, tôi vừa mới ngủ quên! Không làm đau Lục lão sư chứ?"
Lục Thận Hành biểu tình nhạt nhẽo, nửa híp híp mắt, tựa hồ đang tự hỏi cái gì, hạ giọng mở miệng: "Rất đau."
Âm sắc của nam nhân vốn đi đã trầm thấp, lại cố tình đè thấp âm thanh, có vẻ có chút khàn khàn, để lộ ra một chút mệt mỏi.
Quý Duy nghe được thực đau lòng.
Cậu như vậy còn tính là fan sao?
Để cho cậu dựa..... là có ý gì sao......
Quý Duy nhanh chóng lắc lắc đầu, đem ý tưởng kỳ kỳ quái quái đều đè xuống, thập phần áy náy mà nhìn Lục Thận Hành, cậu như thế nào lại ngủ như vậy chứ?
Bỗng nhiên, Lục Thận Hành ngước mắt nhìn chăm chú vào mắt Quý Duy, không nhanh không chậm mà nói: "Muốn có người xoa bóp."
"Tôi giúp Lục lão sư!"
Quý Duy chủ động mở miệng.
"Như vây làm phiền cậu quá."
Lục Thận Hành khẽ thở dài một tiếng, tựa hồ có chút ngượng ngùng.
"Không phiền toái, không phiền toái."
Quý Duy chạy nhanh xua tay, sợ Lục Thận Hành sẽ từ chối, lập tức ngồi lại chỗ cũ, bắt đầu giúp Lục Thận Hành xoa bả vai.
Cậu không dám dùng nhiều lực, chỉ dám một chút một chút, nhẹ nhàng mà xoa, đặc biệt là cảm nhận được tầm mắt Lục Thận Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-ket-hon-voi-than-tuong-toi-noi-tieng/1244810/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.