Xe vừa vào cửa Sở Dao đã vội vả xuống xe chạy vào nhà, khi thím Lan định mở miệng hỏi cô.Chỉ còn thấy bóng lưng của Sở Dao rồi vụt mất.
Bà khẽ cười lắc đầu..
Sở Dao mở cửa phòng, nhìn phòng ngủ trống trãi.Cô lại chạy lên lầu ba tìm Tần Phong..
Như thường lệ, rõ cửa mấy cái quả nhiên Tần Phong ở trong đó..
- " Vào đi.."
Tiếng nói này cô nhớ chết đi được..
Sở Dao mở cửa đi vào, còn cẩn thận khóa lại nữa..
- " Em về rồi "
Sở Dao tặng anh nụ cười xinh đẹp, rồi nhào vào lòng anh.Tần Phong chỉ kịp dang tay ôm lấy cô..
Anh bật cười hôn lên trán cô..
- " Nhớ anh thế à..?"
Nằm sấp trong lòng anh, Sở Dao ngoan ngoãn gật đầu, còn thở dài như rất thỏa mãn...
Ôm lấy cơ thể mềm mại, hương thơm ngọt ngào của cô vợ nhỏ đang làm nũng trên người anh, chỉ xa mới một chút mà anh đã khó chịu đến mức này.Chỉ là trên mặt luôn tỏ ra trầm ổn.Thế mà nhóc con này còn về nũng nịu nói nhớ anh.
Cô không biết, anh vốn không thể nhẫn nại trước mọi hành động quyến rũ ngốc nghếch của cô mà, cố gắng kiềm chế tâm tình..
Tần Phong nâng người cô lên, ghé sát mặt vào, cố ý đè thấp giọng, dùng thanh âm trầm thấp quyến rũ cô gái nhỏ ngây thơ,
- " Anh cũng nhớ em.Nhớ đến đau đớn..".
Cạ môi mình vào môi cô, hôn không hôn vờ như có như không..
Sở Dao nhíu nhíu mày, không hiểu ý tứ câu chữ của anh..
Muốn mở miệng hỏi vì sao anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hon-nhan/64529/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.