Dưới sảnh Tần Sinh ngồi khá lâu, vẫn không thấy Tần Phong xuống.Sắc mặt Tần Sinh ngày càng khó coi.Uống cũng đã hai ly trà nhưng bóng dáng Tần Phong chẳng thấy đâu..
Chỉ vì mục đích mà hắn phải nhẫn nại chờ đợi.Tần Phong lại không hiểu chuyện lại giở trò chẳng xem ai ra gì.
Tần Sinh đứng dậy, cáu giận tiếng nói nặng nề..
- " Rốt cuộc là thiếu gia các người có xuống hay không?"
A Kiên gật đầu, còn nói..
- " Chắc chắn..."
Nhưng khi nào thì anh ta không rõ..
Lườm một cái sắc bén dành cho A Kiên.Tần Sinh mỉa mai..
- " Cậu nghĩ tôi vô công rỗi nghề như cậu chủ của các người hay sao.Có biết thời gian của Tôi rất quý giá hay không..?"
A Kiên nhếch môi cũng không kiên dè....
- " Cũng không ai bảo Cậu ngồi đợi.."
Lời nói của A Kiên là Tần Sinh nổi giận, bước đến hùng hổ kéo cổ áo A Kiên..
- " Mày nói gì nói lại tao nghe.May nghĩ mày là ai mà có quyền lên tiếng.Mày chỉ là con chó theo đuôi Tần Phòng thôi..Tụi mày nghĩ, Tần Phong còn được như ngày xưa sao, nó bây giờ chỉ là một thằng bại liệt vô dụng "
Càng nói càng không nể nang, Tần Sinh vốn đã từ lâu không vừa mắt bọn thuộc hạ của Tần Phong..
Hắn ta vốn đang tức giận Tần Phong mà chẳng làm gì được nên chỉ còn biết trút cơn thịnh nộ này lên đám A Kiên..
A Kiên dửng dưng, giống như sự tức giận của Tần Sinh không hề hấn gì đến anh ta..
Chỉ là ánh mắt lạnh xuống, hai tay A Kiên đưa lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hon-nhan/64525/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.