Có những lúc muốn trốn tránh quá khứ.Nhưng làm thế nào, cố gắng ra sao cũng bất lực..
Từ năm mười tuổi Ngô Đàm Tuyết đã quen biết Tần Phong.Do hai nhà là đối tác làm ăn và cùng là đồng hương nên rất thân thiết.
Từ nhỏ Ngô Đàm Tuyết đã thường xuyên được ba của cô đưa sang Tần Gia.Lần đầu tiên gặp Tần Phong là khi anh vừa đi học trở về.Trên người anh là bộ đồ bóng rổ khỏe khoắn..
Dáng vấp anh cao ráo khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng thu hút cô ta ngay giây phút đầu tiên.
Hai nhà càng thân thiết thường xuyên đi picnic cùng nhau.Ngô Đàm Tuyết luôn bám riết lấy anh, tuy anh ít nói nhưng cũng không đến mức xa cách có vẻ một phần Tần Phong không có em gái, nên anh cũng rất sẵn lòng để cô bên cạnh anh.Nhưng tính tình Tần Phong thuở bé đã rất trầm lặng kính đáo.Tuy anh không thích thể hiện gì nhiều nhưng với Ngô Đàm Tuyết như vậy là quá đủ.Chỉ cần anh không đẩy cô ta ra xa thì cô ta đã mãn nguyện và xem điều đó là hạnh phúc..
Ngày đó Tần Sinh đã rất thích bám lấy cô ta, nhưng mọi tâm tư Ngô Đàm Tuyết đều đặt trên người Tần Phong..
Càng lớn lên Tần Phong ngày càng tuấn dật thu hút.Cộng với việc anh luôn là sinh viên dẫn đầu top học sinh giỏi trong trường thu hút biết bao cô gái..
Lúc đó Ngô Đàm Tuyết vô cùng lo lắng, sợ anh sẽ bị người khác cướp mất đi..
Cô càng đeo bám anh chặt hơn thường có nhiều cử chỉ thân mật khiến cho hai gia đình nghĩ rằng bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hon-nhan/64509/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.