Lúc này nghe tiếng xe trở về, Thím Lan biết ngay là Tần Phong.Bà rón rén bước nhẹ núp sau cánh cửa.. 
Sở Dao ngẩng đầu thấy chiếc xe quen thuộc, cô mỉm cười cầm khăn lau tay cho khô.Đôi mắt xinh đẹp nhìn người đàn ông của mình bộ dáng đỉnh đạt đẹp đến vô thiên từ trên xe bước xuống.. 
Tần Phong nhếch môi đưa cặp táp cho Cẩn Trúc, nhanh chân bước đến nơi người đang giữ trái tim mình.. 
Phía sau là một rừng hoa đủ loại sắc màu người con gái của anh mặc chiếc váy trắng hai dây kiểu dáng thoải mái giản dị.Trên mặt không một chút son phấn, mái tóc búi lỏng phía sau.. 
Dưới ánh mặt trời cô xinh đẹp đến nao lòng như thủy tinh trong suốt, không lời nào có thể diễn tả.. 
Tần Phong bước đến không chần chừ một giây liền ôm vợ vào lòng hôn môi cô một cái thật kêu.. 
- " Thật nhớ em bảo bối à." 
Sở Dao tủm tỉm cười, vuốt nhẹ má anh ngọt ngào.. 
- " Hôm nay công việc tốt không anh..?" 
Tần Phong gật đầu lại nói.. 
- " Em vào thay đồ đi, anh đưa em đến một chỗ.." 
Sở Dao nhíu mày.. 
- " Có việc gì sao anh?" 
Anh vừa ôm cô vào nhà mỉm cười.. 
- " Tối nay Tần Thị có buổi tiệc quan trọng.Anh đưa em đến Showroom 
lựa trang phục " 
Nghe đi dự tiệc cùng anh, Sở Dao há hốc miệng có chút bối rối.. 
- " Phong..em. em không quen đến những chỗ đó..Hay là.." 
Tần Phong vuốt tóc cô đầy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hon-nhan/3236524/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.