Trời vừa tờ mờ sáng, Sở Dao đã tỉnh dậy.
Do có thể hôm qua cô ngủ quá sớm nên không thể ngủ tiếp được nữa..
Chui ra từ trong lòng Tần Phong, Sở Dao quan sát bên má của anh đã trở lại bình thường không còn sưng nữa cô mới nhẹ nhỏm thở phào.
Nhẹ nhàng gỡ tay anh ra, rón rén vào nhà vệ sinh chỉ sợ đánh thức anh..
Lúc Sở Dao xuống nhà, thím Lan đã dọn đồ ăn sáng ra bàn..
- " Tiểu thư sao nay cô dậy sớm thế..?"
Sở Dao cười nhẹ, vén tóc dùng thun cột lại..
- " Hôm qua chắc cháu ngủ sớm, cháu ra vườn tưới cây đợi khi nào Phong dậy sẽ cùng ăn với anh ấy.."
Vừa quay lưng muốn đi ra..
- " À..Từ..Từ đã... "
Thím Lan bất ngờ ngăn cô lại một cách khó hiểu..
- " Sao thế thím..?"
Ánh mắt bà lén nhìn ra cửa, khó xử thở dài..
- " Ây da..Tiểu thư hay là cô đừng đi, Ngô tiểu thư từ tối giờ đứng ngoài cổng nói muốn gặp thiếu gia.Nhưng A Minh không cho vào..Giờ này cô ta vẫn còn ngoài đó.Tôi chỉ sợ thấy cô, cô ta lại làm phiền.."
Ngô Đàm Tuyết? Cô ta đến tìm Tần Phong làm gì?
Sở Dao có chút không vui, biết rằng Tần Phong đã nói mọi thứ cho cô nghe, sự thật quan trọng là Ngô Đàm Tuyết vẫn ngày đêm mơ tưởng đến ông xã của cô.Làm sao Sở Dao có thể nhắm mắt làm ngơ..
Lại nghĩ mà thôi cũng không muốn so đo làm gì với cô ta cả.Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hon-nhan/3236519/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.