Đến sáng hôm sau, Sở Tiêu vẫn đến lớp bình thường. Cậu vừa ngồi xuống bàn, Lý Thẩm Hiên liền bước nhanh tới, cậu ta đưa cho Sở Tiêu một viên kẹo.
"Cảm ơn cậu vì hôm qua giúp tôi."
"Lời cảm ơn thì nhận, nhưng tôi không thích đồ ngọt." Sở Tiêu dứt khoát đáp.
"Không ngọt lắm đâu. Cậu cứ giữ lấy." Nói dứt câu, Thẩm Hiên cười nhẹ một cái, sau đó cũng quay người rời đi.
Bởi cậu ta sợ, nếu đứng lâu thêm chút nữa, thì mọi chuyện lại rắc rối to. Sở Tiêu không nói gì, tuy bên ngoài từ chối nhưng cậu vẫn nhận viên kẹo đó, cậu bỏ vào ngăn khóa trong cặp.
"Lục Bằng thích ăn ngọt, đành cho nó vậy."
Reng, Reng, Reng!
Tiếng chuông vào tiết vang lên, các nam nữ sinh cũng lần lượt chạy vào lớp, ngồi ngay ngắn lại.
Vừa hay, thầy chủ nhiệm cũng vào lớp.
"Thầy điểm danh lớp nhé."
"Vâng." Cả lớp đồng thanh trả lời.
Thầy chủ nhiệm cười nhẹ, thầy lấy một tập danh sách ra, lật qua lật lại, sau đó ghi ghi viết viết cái gì đó. Khoảng lúc sau, thầy mới bắt đầu điểm danh.
"Quách Cẩn Quân."
"Có."
"Hồ Hồng Linh."
"Có."
...
"Bạc Sở Tiêu."
"Có."
"Cố Diễn."
"..."
"Cố Diễn?" Thấy không ai trả lời, thầy chủ nhiệm đưa mắt nhìn quanh lớp, gằn giọng gọi.
"Cậu ấy nghỉ rồi thầy ạ."
Bạch Ngôn ở cuối lớp, hắn thản nhiên nói vọng lên. "Chắc là cậu ấy đi chơi ở đâu rồi."
Thầy chủ nhiệm nghiêm mặt, ông thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hoa-danh-danh/3597956/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.