Người ta nói cô hồn thiếu nữ chết trẻ tuổi trăng rằm rất linh thiêng. Ngày xưa cậu Phúc không hề tin vào những chuyện này nhưng tới khi quay trở lại ở nhà họ Chu qua một thời gian thì cậu đã bắt đầu tin vào những lời mê tín và kinh dị người bên ngoài đồn đại đã lâu. Nhưng có thể do gần đây cậu đã ngủ được một giấc sâu. Tuy rằng bản thân vẫn nơm nớp trong những lo sợ hãi hùng của ngày trước, nhưng ban đêm cậu đã không còn mơ thấy giấc mơ kinh dị bên ngoài nữa.
...Thằng Khuyết từ bên ngoài đấy cửa vào, trên tay vẫn còn bê nguyên một khay đồ cúng. Nó đặt xuống bàn trước mặt cậu:...
"Ông Phan làm đồ cúng tuần đầu cho tiểu thư Nhan Uyển. Ông sai con mang ít đồ dưới bếp cho cậu. Còn mấy đồ thờ ở trên bàn ông đã mang cho mọi người rồi."
"Ngày giỗ của tiểu thư có đông người không?"
Thằng Khuyết mắt dáo dác ngó đông xong ngó tây, không nhìn thấy ai mới đến bên cạnh cậu thì thầm:
"Cậu đừng hỏi con như thế! Có ông Phan nhớ tới ngày giỗ của tiểu thư như vậy đã là quý lắm rồi. Con còn nghe hạ nhân hầu hạ ông bà cả mới nói rằng ông Chu còn không định tổ chức ngày giỗ cho tiểu thư ấy."
Cậu Phúc cụp mắt nhìn đống đồ trên bàn rồi quay lưng tiến ra phía khung cửa sổ nhìn lên bầu trời thở dài. Cũng cùng là một con người, cùng là một tiểu thư lá ngọc cành vàng được dạy dỗ yêu chiều từ bé vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hai-dong-ho/2815136/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.