"Mợ đây là đang có ý định gì vậy?" 
Cậu Phúc kéo tay mợ Thi lại không để mợ rời nhanh khỏi tầm mắt. 
Mợ Thi hất tay về phía sau. Cậu Phúc vẫn là chạy với theo kéo lại. Hai người vùng vằng một lúc qua lại những tiếng hỏi không lời đáp, rất nhanh mợ Thi đẩy cậu ra khỏi đáy mắt, từ từ bước xa khuất, để lại cậu Phúc với gương mặt trầm ngâm những điều vô cùng khó hiểu. 
Ấy vậy mà một lần nữa cậu Phúc lại bước chân về phía hồ nơi đêm qua cậu đã dừng lại. Không phải đột nhiên mà là trong suy nghĩ thoáng qua, gương mặt của mợ Thi lại xuất hiện nơi ánh nước ven hồ càng rõ ràng: 
"Đêm qua, là mợ ấy hay không phải?" 
Cậu ngần ngại, lướt qua một lượt sóng nước lăn tăn trên mặt hồ tưởng chừng êm ả. 
Cái dáng vẻ của cậu Hai đêm qua thoáng lại trong đầu khiến cho cậu thêm chút ngập ngừng. Ngày hôm nay cậu Hai chỉ ngồi ở trong đấy cũng như bao ngày khác, không hề lên tiếng, không hề có bất kỳ ánh mắt cử chỉ hay thậm chí cả một tách trà cũng chưa hề là cầm lên, nhưng mỗi khi cậu ấy xuất hiện là trong không gian xung quanh đều vô hình chung mà cảm thấy có những sự bóp nghẹt nhất định. 
Mợ Thi bước đến gian phòng của cậu cả theo những gì mà ông Chu đã căn dặn từ trước. Tay nải vừa đặt xuống bàn, cả người còn chưa quen thuộc với mùi thuốc nơi đây đã nghe thấy tiếng giọng cậu hai ngay bên cạnh tai: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hai-dong-ho/2815064/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.