Trong gian phòng tối đầy ẩm ướt với những hơi thở không của con người, một ánh mắt lạnh lẽo lướt qua thân người đàn bà đang co rúm lại một góc mà nhạt ý cười lên một cái:
“Chuyện tao giao cho cũng không làm xong, chỉ là bắt gian, vậy mà cuối cùng lại để cho bọn chúng sống thêm thời gian nữa.”
Người đàn bà đã không dám gẩng đầu lên lại nghe thấy lời nói đầy khó chịu kia mà càng cúi gằm xuống:
“Không phải tại tao đâu! Tao cũng mang mê hương châm vào phần trà ấy. Nhưng không hiểu sao, không hiểu sao lại không có chuyện gì cả!”
“Ý mày là hương tao đưa có vấn đề?”
Người đàn bà nhìn vội sang đám bóng mờ mờ bên cạnh mà thêm phần hoảng loạn:
“Tao không có ý đó! Mày ở đây bao lâu rồi, có chuyện gì mà tao chưa từng nghe lời mày hay không? Có chuyện gì mà mày bảo tao làm tao lại làm không tốt hay không? Lần này…lần này thực sự là không biết tao đã làm không đúng ở đâu.”
Đúng là vạn phần đều không thể nào nghĩ ra được bản thân đã làm không đúng chỗ nào.
Rõ ràng trà đó bà Hai cùng cậu Phúc, mợ Thi đều một lượt uống. Vậy mà chỉ có riêng bà Hai trúng phải mê hương mà cả đêm không tài nào nhấc nổi người dậy, cho dù cả gian nhà có xảy ra bao biến cố cũng không thể vương chút cảm nhận.
Còn cậu Phúc, còn mợ Thi lại có thể không bị sao mà tìm ra cánh cửa nối thông với gian hầm nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-hai-dong-ho/2815051/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.