🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lạc Thần nhớ rất rõ. Đây là lần thứ hai anh tát cô. Anh nhất định phải làm vậy sao? Lạc Thần xoa nắn bên má của mình mà nước mắt cứ tuôn rơi như mưa.

Cô biết rõ vị trí của cô trong lòng anh như thế nào. Anh đối xử với cô như một con hầu, con ở, con nợ. Anh sợ anh không có cách nào bóc lột hết sức cô để trả lại vốn cho nhà anh. Cho nên mặc anh cấu xé, mặc anh đánh đập hay chà đạp, đó đều là lẽ dĩ nhiên thôi có phải không? Vì cô mắc nợ anh mà, nên anh làm gì cũng được...

Lạc Thần ôm chiếc váy trên tay. Chiếc váy vẫn còn quá đẹp. Cô không nỡ vứt bỏ. Xem chất liệu này vẫn còn mới cứng và mềm mại như vậy. Lạc Thần khẽ thở dài một cái, không hiểu sao lại lấy kim chỉ ra khâu lại. Cô đã rất cẩn thận để đường chỉ không bị phô ra quá nhiều, cũng chỉ có thể hi vọng, cô có thể phần nào bù đắp được cho Quan Thục mà thôi.

Vì chị ta, Đông Dương đang ở quân doanh cũng phải chạy về. Đó rõ ràng không phải phong cách làm việc của anh. Lúc cô khâu xong chiếc váy đi ra thì hình như Đông Dương đã đi mất rồi. Cô đứng bên ngoài phòng của anh, do dự muốn gõ cửa. Thật sự là đối diện với Quan Thục là một cảm giác rất khủng bố.

Nếu như đứng trước Đông Dương đó chỉ là cái vẻ ngoài ghẻ lạnh làm người ta đau lòng, thì ở Quan Thục là một loại khí kiêu ngạo đến bức người.

Trong lúc Lạc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-giau-kin/1098985/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.