Kể từ sau ngày hôm đó, cô vẫn thường xuyên đi tập kịch, ở cùng với Hoán Lôi khiến cô gần như quên cả việc đó không phải là nhà của mình. Vệ Cơ thực sự đã xem xét lại việc cô có nhất định phải đóng cảnh hôn hay không và đã tha cho cô cái cảnh đó.
Có điều, dạo này, mối quan hệ của cô và Hoán Lôi thực sự không được bình thường cho lắm!
Theo như Thiên Sa hay nói thì, tình trong như đã mặt ngoài còn e, cả cô và Hoán Lôi đều đang chập chững đi vào giai đoạn trên tình bạn.
Mấy hôm trước, lúc đưa cô đi ăn kem ở trung tâm thương mại, không biết vô tình hay hữu ý mà Hoán Lôi bỗng dưng nắm chặt tay cô kéo đi. Cảm giác hai lòng bàn tay mềm mại, ấm áp khép chặt vào nhau thật khiến người ta ngượng ngùng. Lạc Thần chắc rằng mặt mình đã phải đỏ như quả ớt ngay lúc đó. Không biết Hoán Lôi có cảm thấy tương tự như vậy không, chỉ biết tần suất cậu ta nắm tay cô ngày một nhiều hơn. Và dường như Lạc Thần cũng đã bắt đầu quen với điều đó...
Thiên Sa cứ liên tục hối thúc phiên tình cảm này, nóng lòng cổ vũ y như đây là chuyện của cậu ta vậy. Đáng tiếc, Lạc Thần không mảy may thấy vui vẻ chút nào. Ngược lại còn thấy vô cùng bất an, lo lắng.
Hơn ai hết, cô biết mình không xứng với Hoán Lôi. Cậu ta là nam vương trong trường, được người người yêu thích, lại tốt bụng.
Còn cô... Có điểm nào tốt chứ?
Chỉ là một con bé dơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-giau-kin/1098965/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.