Đồng Hạo gác điện thoại xuống, lấy tay quệt đi giọt mồ hôi ở trên trán. ôngvừa mới nói chuyện với ông chủ của mình xong, khí thế của ông chủ thậtlà lớn, may mà mình không phải thường xuyên gặp ông chủ, nếu không, từng tuổi này rồi, dễ bị bệnh tim mạch lắm.
Trong phòng chủ tịch tậpđoàn CL, Mục Cẩn đứng trước cửa kính to tướng, nhìn xuống cảnh vật bêndưới, hai bàn tay đút vào túi quần, dáng anh cao ngất, cái lưng thẳngtắp, ánh trăng ngoài kia chiếu vào, khiến cái bóng thật dài của anh đổxuống trên mặt đất.
-“Tĩnh Huy à.” – Tiếng nói trầm thấp của anhvang lên trong căn phòng tĩnh mịch. Đôi mắt âm trầm như chứa vô tận bóng tối không sao tả được, cả người phát ra một tia lệ khí dày đặc, trônganh bây giờ như là một ác ma khát máu, mong muốn tìm kiếm một thứ gì đó để thỏa mãn sự khát máu của mình, một thứ gì đó, làm vật hy sinh.
Anh vốn không muốn động đến bọn họ, anh vốn không muốn cô có bất kì liênlạc nào với những người cô từng quen trước đây, dù cho là có quan hệ tốt hay xấu.
Anh đưa cô rời khỏi tỉnh A, hủy đi hết thảy những gìcó khả năng khiến cô nhớ lại, tiêu diệt hết thảy những thứ có thể khiếncô rời xa anh, khiến cô mất hết mọi thứ, khiến cô chỉ còn có anh, chỉ để giữ cô lại bên mình.
Nhưng mà, có những kẻ lại thích chống lạianh, nhiễu loạn kế hoạch của anh, khiêu chiến sự nhẫn nại của anh. Đãnhư vậy, đừng trách sao anh vô tình. Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-ong-xa-loi-noi-doi-ngot-ngao/1999315/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.