Đỗ Mạn Linh ở tại cô nhi viện cho tới khi lên đại học thì dọn ra ngoài.
Lên đại học, ngoài học bổng được nhận cô còn cố gắng làm thêm để có thể tựlo cho mình, không làm phiền đến mẹ cả nữa. Cô học chuyên ngành tiếngAnh. Năm thứ nhất, cô dùng hết số tiền làm thêm mình kiếm được dùng vàoviệc học tiếng anh.
Nhờ vào sự chăm chỉ cộng thêm cô củng rất cóhứng thú với tiếng nước ngoài nên cô nhanh chóng lấy được một cái bằngtiếng Anh quốc tế loại ưu. Sau đó, cô dựa vào việc đi dạy thêm tiếng anh hoặc biên dịch một số tác phẩm văn học để kiếm thêm.
Cô hiểu,thời buổi hiện nay, chỉ biết mỗi một tiếng Anh thì không thể kiếm đượcnhiều tiền, huống chi cô không phải một mình, cô còn phải lo cho mẹ cảvà phụ giúp cô nhi viện, vì vậy, cô dùng thời gian rảnh của mình để họcthêm tiếng Nhật, sau đó là tiếng Pháp.
Đến năm thứ 3 đại học,cuộc sống của cô thoải mái hơn, một phần do công việc dịch thuật của côkhá là thuận lợi, một phần là do các phần học trong trường không cònnhiều như hai năm đầu tiên, thế nên cô bắt đầu thả lỏng và nghĩ đếnchuyện yêu đương.
Lúc này, cô quen với Tĩnh huy, đàn anh ở trường đại học, hai người biết nhau vào năm cô học năm hai, trong cuộc thihùng biện tiếng Anh liên trường, mà anh là hội trưởng hội sinh viên, lớn hơn cô một tuổi, người sắp xếp công tác và đưa các cô đi thi.
Cũng từ đó, Tĩnh Huy đã theo đuổi cô, đến năm 3
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-ong-xa-loi-noi-doi-ngot-ngao/1999305/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.