Tại sòng bạc lớn ở khu phố B.
Dực Phàm mặc áo sơ mi đỏ, ngồi trong một chiếc bàn lớn có hết thảy bảy người.
Anh cầm mấy lá bài, thi thoảng lại liếc sang tên thuộc hạ thân cận đứng bên cạnh, lạnh lùng hỏi: "A Kiên, mấy giờ rồi?"
Gã thuộc hạ chậm rãi nhìn đồng hồ đeo trên tay, hắn còn đang thắc mắc khi anh đã hỏi hắn về giờ giấc gần như ba lần nhưng hắn không dám phàn nàn, khẽ giọng thận trọng đáp: "Đã 9h20 rồi ạ"
Nghe vậy đôi lông mày Dực Phàm có chút chao lại, hiện rõ sự không vui. Anh không ngờ tới bây giờ cô còn chưa vác mặt đến dù anh đã ở đây chơi suốt hai tiếng đồng hồ.
"Anh Phàm, đang đợi ai sao? Sao cứ hỏi giờ mãi thế?"
Một người đàn ông ngồi đối diện anh, khoảng chừng 25 tuổi, bên má trái có một vết thẹo chém xéo tầm 5cm nhưng nhìn kĩ thì cũng là một người đẹp trai phong độ.
Tuy gã có lớn hơn Dực Phàm một tuổi, nhưng vì bản thân mình là đàn em nên tất cả người trong tổ chức dù có lớn hơn bao nhiêu cũng phải hạ thấp đầu mà gọi Dực Phàm một cách kính nể.
Nhưng Dực Phàm không trả lời hắn, thuận tay ném lá A xuống bàn chặn ngay đường đi nước bước của hắn sắp tới khiến hắn chao mày hiềm khích, nói:
"Anh Phàm, lần nào anh cũng muốn chặn tôi vào ngõ cụt, anh thấy vui lắm sao?"
"Đó là do cậu quá kém, không muốn bị dồn vào đường cùng thì tìm cách chống lại đi"
Dực Phàm dùng lời lẽ rất hàm ý, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-nu-than/1325682/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.