Tối đến, bỗng trời mưa rơi không ngừng rào rạt qua ô cửa kính. Thiên Dịch ngồi ở phòng khách sốt sắn vì Thiên Băng chưa về nhà, cậu nheo mày nghẫm nghĩ:
(Trời mưa lớn thế này, không biết hai tên thuộc hạ kia có đưa Băng Băng về được không nữa, nhỡ cô ấy cảm lạnh thì sao?)
Tiểu Tuyết thấy cử chỉ và thái độ cậu lo lắng như vậy bèn hỏi:
"Băng tỷ vẫn chưa về à? Mưa lớn thế này cơ mà"
Đột nhiên cánh cửa chính bật mở một tiếng "kẹt". Thiên Băng bước vào nhà với chiếc ô ướt đẫm lắc phắc rơi xuống sàn. Thiên Dịch thấy thế liền đi lại lên tiếng:
"Nhị tỷ, chị không sao chứ? Có ướt người không?"
Thiên Băng lắc đầu đáp:
"Chị không sao, bên ngoài mưa lớn như vậy nên đường xá rất khó nhìn"
Cậu nhanh chóng cầm lấy ô của cô rồi nói:
"Chị lên phòng đi, nếu có lạnh thì tắm bằng nước ấm nhé, không lại cảm lạnh bây giờ"
Cậu nhẹ nhàng lấy tay vuốt lọn tóc ướt ven tai cô, ánh mắt trìu mến dù cơn mưa có lạnh đi chăng nữa cũng khiến người ta cảm thấy ấm áp. Tiểu Tuyết chợt ngạc nhiên quan sát nhìn cậu, Thiên Băng mỉm cười trả lời:
"Được rồi, chị lên phòng đây, à phải rồi em và Tiểu Tuyết đã ăn gì chưa?"
Nghe vậy Tiểu Tuyết bật đáp:
"A...bọn em đã ăn rồi ạ, Băng tỷ mau lên phòng thay đồ đi, em thấy có vẻ chị lạnh lắm"
Cô mỉm cười nói:
"Được rồi, chị đi đây"
Dứt lời cô đi mất, Tiểu Tuyết nhìn Thiên Dịch vẫn còn đứng nhìn Thiên Băng đi khuất mất bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-nu-than/1325661/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.