Về tới Ấn Gia, Thiên Dịch vội mở cửa vào lướt ngang qua Tiểu Mai đang ngồi ở phòng khách, cậu đi một mạch lên phòng mất khiến Tiểu Mai khó hiểu nhìn tự hỏi:
(Anh Thiên Dịch sao vậy? Sao tự dưng bước đi thẳng thừng thế kia?)
Lúc này, Thiên Băng cũng vừa bước vào rồi lướt qua Tiểu Mai khiến cô cảm thấy mình như một pho tượng không ai để ý đến, cô đơ người lẩm bẩm tự hỏi:
"Sao hai người họ kì lạ vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?"
Phía trên phòng Thiên Dịch, cậu đi vào đóng cửa chặt lại rồi leo lên giường úp mặt vô gối ngẫm nghĩ:
(Giá như mình cũng có thể thấy nét mặt xấu hổ của cô ấy thì hay biết mấy, nhưng điều đó chỉ xảy ra khi cô ấy say rượu)
Thiên Băng đi đến trước cửa phòng cậu bên ngoài thì cô ngẫm nghĩ:
(Không phải lại giận tiếp rồi chứ, tự dưng thẳng thừng bỏ về không thèm đợi mình luôn)
Cô giơ tay lên định gõ cửa thì Dực Phàm đứng ở dãy hành lang từ xa, anh bước chân đến lên tiếng hỏi:
"Băng Băng, em làm gì đứng trước phòng Thiên Dịch vậy?"
Cô giật mình quay lại nhìn anh lấp mấp:
"Ơ...Dực Phàm ca"
Anh đi đến nheo mày lại hỏi:
"Em và Thiên Dịch có chuyện gì à?"
Cô bật cười gượng xua tay trả lời:
"A...không có, mà thôi anh đã ăn gì chưa?"
Anh lắc đầu nhẹ đáp:
"Chưa"
Nghe thấy tiếng trò chuyện trước phòng mình, cậu đi đến mở hé cửa ra hầm hực hỏi:
"Hai người đứng trước phòng em làm gì vậy?"
Dực Phàm lạnh nhạt lên tiếng:
"Ngẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-nu-than/1325652/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.