Lúc này Dực Phàm có chút tức giận vì sự tắt máy đột ngột của Thiên Băng, nhưng anh cũng có thể đoán được là Thiên Dịch tắt máy.Anh chợt nhìn sang tấm hình gia đình được đặt trên bàn, nét mặt tươi cười ba người khi còn nhỏ vẫn ở đó, có lẽ khi ấy tình cảm ba người mới chính là tình anh chị em thật sự. Nhưng bây giờ mọi thứ dường như đã thay đổi khi anh và Thiên Dịch lại có ý định tranh giành một người mình từng xem là người thân,anh mấp môi vài chữ, miệng cong nhẹ cười nhạt:
"Cho dù có thế nào,em nhất định cũng thuộc về anh"
Tại khách sạn bên Thổ Nhĩ Kì lúc này.
Thiên Băng ngã sấp người lên giường nhắm nhẹ mắt nói:
"Thoải mái quá"
Thiên Dịch ngồi bên cạnh đọc sách bật cười:
"Nhị tỷ, đêm nay chỉ có một giường hay chúng ta đành nằm chung nhé"
Cô nhìn cậu mỉm cười
"Em là đàn ông, thôi thì nhường chị cái giường này một tuần thì có là gì"
Cậu nheo mày hỏi
"Chị tính cho em ngủ dưới sàn?"
Cô ngồi dậy tiếp lời
"Trên sofa vẫn còn chỗ đấy, nếu em chọn giường thì chị sang sofa ngủ vậy"
Cậu lắc nhẹ đầu thở dài
"Thôi để em nằm sofa"
Cậu đứng dậy lên sofa nằm thì cô bật cười thầm
( Biết thế nào nói vậy Tiểu Dịch cũng sẽ nhường mình mà)
Đêm hôm ấy,cô chợt ngủ mất dần, cậu bước khẽ chân đến trong màn đêm chống tay nằm cạnh Thiên Băng rồi liếc nhìn bờ mi cô một hồi mỉm cười
(Đúng là đẹp thật)
Rồi cậu nằm xuống choàng tay lên người cô ôm nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-nu-than/1325644/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.