- Lát nữa chúng ta sẽ đi ăn ở đâu?
- Bạn anh mở một nhà hàng Hồ Nam, đầu bếp là người Trung Quốc, món ăn vô cùng ngon, nhất định phải để em nếm thử.
- Chúng ta cần chúc mừng điều gì sao?
Cô khẽ hỏi, thực ra trong lòng cô đã nắm chắc.
- Chúng ta không phải là chúc mừng gì cả, anh đơn thuần chỉ muốn cùng em ra ngoài ăn một bữa cơm.
- Thực sự chỉ như vậy thôi sao?
Sắc mặt cô không đổi, vẫn nhìn thẳng về phía trước.
Đường Văn Thành nghiêng đầu nhìn cô, đồng thời cũng chú ý đến đoạn đường phía trước. Đã về đêm, đường núi vô cùng khó đi, một khi không cẩn thận thì có thể gây ra tại nạn bất ngờ.
Anh không hiểu tại sao vợ lại đột nhiên hỏi như vậy, nhưng anh không thể để lộ sơ sở, để đạt được khoản tiền đó, anh không thể thất bại vào lúc này.
- Đương nhiên, nếu không em nghĩ còn việc gì sao?
- Ví dụ như anh có người đàn bà khác ở bên ngoài.
Anh không đỏ mặt không thở dốc trả lời:
- Em đừng đoán lung tung, căn bản không có người phụ nữ bên ngoài nào.
- Không cần phải nói dối, em đã biết hết rồi. Tuy trên người anh không có bất kỳ hương nước hoa nào, cũng không có sơ hở nào, nhưng một vết son môi ở chiếc quần con đã tuyên bố tất cả, dù sao anh và cô ta đã đến mức đó, chi bằng chúng ta li hôn đi, em bằng lòng thành toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-nguoi-chong-cam-sat/2996383/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.