Lương Thiếu Thanh mệt mỏi, giống như con búp bê ngồi trên giường, để mặc cho Tôn Ký Viễn sấy tóc cho, sau khi đặt cô nằm xuống, anh cũng nằm xuống theo bên cạnh, vòng tay ôm cô, để lưng cô dựa sát vào lồng ngực anh.
- Ngủ sớm đi.
- Em… Không ngủ được. Ký Viễn, anh có thể nói một ít về chuyện của chúng mình được không, mình không có ảnh kỷ niệm, nên ít nhất em cũng muốn nghe chuyện trước kia.
- Được, anh kể cho em nghe. Em là một cô gái đơn thuần và rất chậm chạp, lần đầu chúng ta gặp nhau lúc đó em là trợ lý của anh, trong tất cả mọi người chỉ có em là chú ý đến bệnh đau dạ dày của anh, thế là em mượn phòng bếp của khách sạn nấu bữa tối cho anh, em không chỉ chu đáo chăm sóc cho dạ dày của anh mà còn đổi khẩu vị mỗi ngày cho người kén chọn như anh, suốt một tháng tròn, em không than mệt một tiếng nào, mỗi buổi tối nhìn em bận bịu ra vào nhà bếp, anh cảm thấy rất hạnh phúc… Bởi vì đây là lần đầu tiên có người vì anh nhiều như vậy mà không có bất cứ điều kiện gì.
- Chẳng lẽ người nhà của anh không đối xử tốt với anh sao?
- Trên anh có một người anh trai rất giỏi dang, từ nhỏ học hành đã rất cừ, chưa bao giờ mất đi thành tích đứng nhất, vừa tốt nghiệp đại học đã thi đậu vào Sở tư pháp, giờ đã là giảng viên đại học; Anh cũng có một người chị giỏi dang không kém, ngoài việc chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-nguoi-chong-cam-sat/141337/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.