Đồ dùng cá nhân: Giữa hai chân của một cầu thủ
Chiếc điện thoại cạnh laptop của Jane rung lên và cô nhìn chằm chằm vào nó một lúc trước khi nhấc máy.
"Xin chào". Nhưng không có ai ở đầu bên kia biết. Và cũng không có ai trong suốt bảy lần nó vừa reo. Cô quay số tiếp tân và thấy bảo rằng họ cũng không biết cuộc gọi bắt đầu từ đâu. Jane có ý tưởng khá chắc chắn rằng những cú điện ấy đến từ những tên đàn ông có biểu tượng đội bóng trên áo thể thao của họ.
Cô bỏ ống nghe ra khỏi máy và liếc vào cái đồng hồ trên tủ nhỏ cạnh giường. Cô có năm tiếng trước trận đấu. Năm tiếng để hoàn thành chuyên mục Cô gái Độc thân trong Thành phố. Đáng lẽ cô nên bắt đầu cột báo của mình cho tờ Times từ tối qua, nhưng cô đã mệt lả; váng vất vì bay và tất cả những gì cô muốn là nằm trên giường, đọc các cuốn tài liệu, và ăn sô cô la. Nếu Luc không ú òa cô ở máy bán hàng tự động đêm hôm qua thì cô còn mua cả một thanh kẹo Milky Way nữa rồi. Bị bắt gặp trong bộ pyjama in chi chít hình con bò đã là tồi tệ lắm rồi. Cô không muốn anh nghĩ cô là một con lợn, nhưng thực sự thì, sao cô lại phải quan tâm xem anh ta nghĩ gì về cô chứ?
Cô không biết, ngoại trừ cô cho rằng quan tâm đến những gì các anh chàng đẹp trai nghĩ đã nằm sẵn trong cấu trúc gen của phụ nữ rồi. Nếu Luc xấu xí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-jane/2252280/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.