Mọi người vẫn thường cho rằng tuổi trẻ là giai đoạn đẹp nhất, đó là lúc tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn nhất. Nhưng thật ra không hẳn vậy, những người trẻ tuổi thường chưa hiểu hết ý nghĩa của những việc mà họ đang làm, nên họ không thể cảm nhận hạnh phúc một cách trọn vẹn.
Những người trưởng thành luôn xem những năm tháng son trẻ là cơ hội tự rèn luyện mình, do đó họ luôn quý trọng những khoảnh khắc hiện tại hơn bất kỳ chặng đường nào đã qua trong cuộc sống và luôn mong ước cho một ngày mai tốt đẹp hơn.
Hơn ai hết, họ hiểu rằng hạnh phúc vẫn luôn ở phía trước và tỏa sáng cho những tháng ngày hiện tại của họ. Với họ, hạnh phúc không chỉ là cảm giác sở hữu hay đến đích, mà còn là cảm giác khám phá từng ngày trên từng chặng đường đi.
Warren là một giáo sư trung niên và ông rất hài lòng với công việc hiện tại của mình. Tuy nhiên, trường Warren công tác hiện đang gặp phải tình trạng sụt giảm ngân sách và buộc phải tiến hành những bước tinh giản biên chế chưa từng có đối với một số khoa, trong đó có khoa của Warren.
Với Warren, cả thế giới dường như sụp đổ. Mọi thứ ông dựa vào đều mất hết, lúc này đây ông cảm thấy như chẳng muốn phải bắt đầu lại từ đầu nữa. Bởi ngôi trường cũ đã quá quen thuộc và gắn bó với ông suốt bao năm qua, chính nơi đây đã cất giữ bao kỷ niệm mà ông nghĩ khó có thể tìm được ở nơi khác. Ông biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-hanh-phuc/2078652/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.