Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190
Chương sau
Phùng Lộ Phi bĩu môi: - Hứ... Tôi mà cần phải ghen sao? - Vậy thì nên nói là gì? Đúng lúc này mọi người vỗ tay, họ đứng dậy chuẩn bị để khiêu vũ. - Nào, đứng dậy đi. - Làm gì? - Khiêu vũ chứ làm gì nữa. Phùng Lộ Phi mím môi nắm lấy tay anh đi ra khiêu vũ. Nếu không khiêu vũ với anh thì chỉ sợ mọi người sẽ nói này nói nọ. - Thân thể cô đừng có cứng đờ ra như thế, được không, thả lỏng đi. Lần đầu tiên khiêu vũ à? - Không. Phùng Lộ Phi lại nhìn thấy Tống Nhã Nhược ở phía xa, trên tay cô ta đang cầm một ly rượu, gương mặt có vẻ không vui. - Buổi tối nay cô nhìn tôi rất nhiều lần. Cô không nói gì cả, ánh mắt hướng đi chỗ khác. - Hình như cô không muốn nói ra lý do thì phải. Mà cô không nói thì tôi cũng đoán ra được rồi. - Đoán ra được hay không tôi không quan tâm. - Cô không thân thiết với nhà mẹ đẻ lắm thì phải. Nói chuyện với họ vài câu rồi bỏ đi luôn. - Kệ tôi. Từ Dịch Phàm ôm chặt lấy eo Phùng Lộ Phi hơn: - Mặc dù chỉ tính trên danh nghĩa nhưng hiện tại tôi vẫn là chồng hợp pháp của cô, họ là cha mẹ vợ tôi, không thể không quan tâm được. - Không cần, anh nên quan tâm đến cô tình nhân kia của anh thì hơn. Từ Dịch Phàm nghe vậy mà bật cười, anh nhìn thẳng vào đôi mắt cô: - Biết ngay mà. Cô chẳng phải đang ghen sao? Phùng Lộ Phi rất muốn bỏ tay ra, không khiêu vũ nữa nhìn tay Từ Dịch Phàm vẫn ôm chặt lấy eo cô. - Đừng buông tay sớm như vậy, tôi rất thích bản nhạc này, nhảy thêm một lúc nữa đi. Phùng Lộ Phi quay đầu nhìn sang chỗ khác. - Sao lại không nói gì thế? Tôi nói có gì sai đâu. Mặc kệ Từ Dịch Phàm nói một mình, Phùng Lộ Phi không thèm quan tâm. Đến khi bản nhạc kết thúc, cô đẩy tay anh ra, đi đến chỗ khác. Anh vẫn cứ nhìn theo bóng dáng của cô, cười lắc đầu. - Trông anh có vẻ hạnh phúc quá nhỉ? Anh quay đầu lại thì thấy Tống Nhã Nhược. - Vậy mà tôi cứ nghĩ là em đã rời khỏi đây rồi cơ đấy. Từ Dịch Phàm cầm lấy ly rượu vang đỏ, uống một ngụm nhỏ. - Thật không ngờ mối quan hệ của hai người lại thay đổi nhanh chóng như vậy. Mới có hơn 1 tháng. - 1 tháng thì sao? Chẳng lẽ không được? - Anh muốn kết thúc? Lời này là Tống Nhã Nhược nói trước. - Đúng, chúng ta nên kết thúc thôi. Tôi không nghĩ với tình cảnh hiện tại, chúng ta có thể kéo dài mối quan hệ chẳng tốt đẹp này lâu hơn nữa đâu. - Anh nhếch mép cười, nói. - Em thật không hiểu, em có gì thua kém Phùng Lộ Phi, gia đình em thua kém gì gia đình cô ta? Thậm chí gia đình cô ta còn suýt nữa phá sản, nếu Từ Thị không giúp đỡ thì đã không còn Phùng Thị từ lâu rồi. - Nếu tôi muốn lấy Phùng Lộ Phi thì sao? Dù gì thì cũng đã kết hôn rồi, em còn ngăn cản gì nữa? - Dịch Phàm, anh đừng đối xử với em như vậy được không? Anh đặt ly rượu xuống bàn, nhìn thẳng vào đôi mắt ngấn lệ kia của Tống Nhã Nhược: - Em muốn gì? - Anh nói cái gì cơ? - Biệt thự hiện tại em đang ở, ngày mai tôi sẽ bảo luật sư chuyển sang tên em. Còn cả biệt thự ở London nữa. - Anh coi em là gì vậy? Em đâu phải loại phụ nữ ham vật chất? Anh nhìn Tống Nhã Nhược, im lặng một hồi, mãi mới lên tiếng: - Dù thế nào đi chăng nữa, chúng ta nên kết thúc ở đây thôi. Mối quan hệ của chúng ta càng kéo dài càng chẳng có lợi gì cho cả tôi và em. Nếu em đồng ý kết thúc, chúng ta vẫn có thể làm bạn. - Bạn? - Đúng vậy. - Từ Dịch Phàm, anh... Tống Nhã Nhược vô cùng tức giận, cô ta nắm chặt lấy ví trên tay, vội vàng rời khỏi bữa tiệc. Cùng lúc đó, Phùng Lộ Phi tiến lại gần chỗ anh. - Sao vậy, cãi nhau với tình nhân rồi à? - Em hỏi cũng hay thật đấy. Từ Dịch Phàm không nghĩ Phùng Lộ Phi sẽ nói với anh điều này. - Tối nay anh định ở đây hay về biệt thự? - Ngày mai tôi phải đi công tác nên sẽ về. Em muốn ở lại đây sao? - Không, tôi muốn về nhà. Mà ở nhà lái xe Trần có việc nên tôi cho anh ấy về trước rồi. - Vậy ai lái xe cho chúng ta? - Nếu anh không lái thì tôi sẽ lái. Anh bật cười. - Anh cười cái gì? - Làm sao tôi lại để cho một người phụ nữ lái xe cho mình cơ chứ? Mọi người mà biết thì thật mất mặt. Vậy là sau bữa tiệc, Từ Dịch Phàm lái xe đưa Phùng Lộ Phi trở về biệt thự. Tự dưng ngày hôm đó, anh cảm thấy khá vui vẻ, thoải mái hơn trước.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190
Chương sau